Sau thành công của The Invisible Man, Leigh Whannell tiếp tục sứ mệnh làm mới những biểu tượng kinh dị xưa cũ bằng Wolf Man (Người Sói). Bộ phim mang đến câu chuyện về nỗi kinh hoàng khi con người dần mất đi quyền kiểm soát chính mình. Tuy nhiên, tham vọng tái định nghĩa huyền thoại người sói của Whannell lại vấp phải những hạn chế khiến tác phẩm thiếu đi sự bùng nổ cần có.
Bối cảnh phim mở ra trong một đêm trăng tròn, khi Blake (Christopher Abbott) cùng vợ Charlotte (Julia Garner) và con gái nhỏ Ginger (Matilda Firth) trở về căn nhà cũ nằm sâu trong khu rừng hoang vắng. Đây từng là nơi tuổi thơ anh gắn liền với người cha nghiêm khắc.
Chuyến đi tưởng chừng chỉ là một cuộc hành trình đầy hoài niệm, nhưng ngay từ đầu, bộ phim đã gieo rắc bầu không khí bất an. Gia đình Blake vô tình chạm trán một sinh vật bí ẩn, và mặc dù trốn thoát, Blake lại bị thương sau cuộc đụng độ đó. Những biểu hiện kỳ lạ bắt đầu xuất hiện, biến một người đàn ông bình thường thành mối đe dọa khủng khiếp cho chính gia đình mình.
Dù khởi đầu đầy hứa hẹn, Wolf Man lại không khai thác trọn vẹn sự giằng xé nội tâm của nhân vật chính – yếu tố có thể biến bộ phim thành một trải nghiệm ám ảnh thực sự. Sự đấu tranh giữa lý trí và bản năng hoang dại chỉ được phác họa thoáng qua, thay vì trở thành điểm nhấn tạo chiều sâu.
Leigh Whannell vốn nổi tiếng với phong cách kể chuyện độc đáo và khả năng biến những mô típ kinh dị cũ thành những tác phẩm đầy bất ngờ. Từ Saw (2004) đến The Invisible Man (2020), anh đã chứng minh được mình là bậc thầy của thể loại kinh dị tâm lý. Tuy nhiên, Wolf Man lại khiến khán giả băn khoăn: liệu Whannell có đang đi chệch hướng?
Phim mắc kẹt giữa việc duy trì công thức kinh dị truyền thống và việc khai phá một góc nhìn mới về tâm lý con người. Thay vì tận dụng triệt để nỗi sợ hãi về sự mất kiểm soát và bản chất hoang dại ẩn sâu trong mỗi con người, bộ phim lại chỉ dừng ở mức kể chuyện một cách an toàn. Điều này khiến Wolf Man mất đi sức nặng cảm xúc cần thiết.
Bản thân truyền thuyết về người sói vốn mang nhiều tầng nghĩa – từ bản năng nguyên thủy bị kìm nén, sự xung đột giữa con người và con thú, cho đến phép ẩn dụ về bệnh lý tâm thần. Thế nhưng, bộ phim không khai thác triệt để bất kỳ khía cạnh nào, khiến tổng thể trở nên rời rạc và thiếu điểm nhấn.
Điểm sáng hiếm hoi trong Wolf Man chính là dàn diễn viên. Christopher Abbott mang đến một màn trình diễn nội tâm đầy cảm xúc, lột tả được nỗi tuyệt vọng khi Blake dần đánh mất chính mình. Anh thể hiện rõ sự giằng xé giữa nỗi sợ hãi và ham muốn bạo lực đang dần trỗi dậy.
Julia Garner cũng có những khoảnh khắc ấn tượng khi hóa thân vào Charlotte – một người vợ mắc kẹt giữa tình yêu và nỗi kinh hoàng khi chứng kiến chồng biến đổi. Tuy nhiên, nhân vật của cô không có đủ đất diễn để thực sự tỏa sáng. Lẽ ra Charlotte phải là một nhân tố quan trọng, phản ánh nỗi đau và sự đấu tranh trong một mối quan hệ bị tàn phá bởi nỗi kinh hoàng. Đáng tiếc, bộ phim chưa khai thác trọn vẹn điều đó.
Về mặt thị giác, Wolf Man sử dụng những gam màu tối và góc quay hẹp để tạo cảm giác bức bối, ngột ngạt. Những cảnh quay trong rừng, những ánh sáng mờ ảo và âm thanh rợn người tạo nên một bầu không khí đặc trưng của thể loại kinh dị. Một số phân cảnh body horror (kinh dị thể xác) cũng để lại ấn tượng, như cảnh Blake tự ăn chính mình hay cố gắng thoát khỏi bẫy gấu.
Tuy nhiên, tạo hình người sói lại gây thất vọng khi đi theo hướng quá an toàn. Bộ phim quyết định sử dụng kỹ thuật hóa trang truyền thống thay vì CGI, nhằm mang lại cảm giác thực tế hơn. Dù đây là một nỗ lực đáng ghi nhận, nhưng tạo hình cuối cùng lại thiếu đi sự đột phá, không đủ để tạo ấn tượng mạnh mẽ.
Wolf Man có ý tưởng hay, dàn diễn viên tốt, nhưng lại thiếu đi sự sắc bén trong cách kể chuyện. Bộ phim dừng lại ở mức một tác phẩm kinh dị dễ xem nhưng không đủ ám ảnh để thực sự ghi dấu ấn. Leigh Whannell đã từng làm nên những kỳ tích với The Invisible Man, nhưng lần này, Wolf Man chỉ là một nỗ lực chưa trọn vẹn.
Nếu bộ phim đi sâu hơn vào tâm lý nhân vật, khai thác rõ hơn sự giằng xé giữa lý trí và bản năng, có lẽ nó sẽ không chỉ đơn thuần là một trải nghiệm kinh dị thoáng qua. Nhưng tiếc thay, Wolf Man lại trượt khỏi mục tiêu ấy.
Rating: 5.5/10