‘Sài Gòn tôi sẽ náo nức như thường; Sẽ thơm phở ngon, sẽ huyên phố phường…’, giai điệu bài hát như tiếp thêm sức mạnh cho những đứa con Sài Gòn vững tin trong những ngày chống dịch.
Những hình ảnh buồn bã, vắng vẻ bởi dịch bệnh của Sài Gòn, cả ca từ lẫn giai điệu nhè nhẹ len lỏi vào người nghe, như lời tự sự:
“Sài Gòn tôi đã ngủ im rồi
Ngã ba, ngã tư, ngã năm, không người
Sài Gòn tôi đã vết thương rã rời
Phố to, phố nhỏ đang hụt hơi
Sài Gòn tôi nhớ xôn xao sớm chiều
Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này”
Sài Gòn tôi sẽ kết thúc trong sự hân hoan, ước vọng tươi sáng sau khi đã chiến thắng dịch bệnh:
“Sài Gòn tôi sẽ náo nức như thường
Sẽ thơm phở ngon, sẽ huyên phố phường
Sài Gòn tôi sẽ thắm tươi hoa cờ
Sẽ vang tiếng ca muôn lời thơ”
Sau khi nghe ca khúc Sài Gòn tôi sẽ, nhiều người chia sẻ trên Facebook và Youtube của Thái Dương rằng, họ đã khóc. Giọng ca chân phương, không tô vẽ hay kỹ thuật xoáy vào tâm khảm người nghe.
Nhạc sĩ Võ Hoài Phúc nhận xét về Sài Gòn tôi sẽ của Thái Dương: “Giai điệu và tiết tấu mang cho tôi cảm giác bình yên, cảm thấy mọi thứ thật nhẹ nhàng, dù lúc này Sài Gòn và nhiều con người ở đây thấm mệt. Ca từ trong sáng mang đến tinh thần lạc quan cho những ngày sắp tới. Không phải lời hô hào kêu gọi động viên mạnh mẽ, mà rất tình cảm và dịu dàng, có gì đó rất bao dung, rất Sài Gòn”.
Trong ca khúc có một số ca từ bi thương như “Sài Gòn tôi sẽ không có dây, sẽ thôi tù đày” được Thái Dương cho biết sẽ được sửa thành “Sài Gòn tôi sẽ không có dây, phố xưa lại đầy” hoặc “Sẽ không có dây, phố hoang lại đầy” theo góp ý của một só người nghe.
Thái Dương sinh năm 1991, đang là giao viên tiếng Anh. Thầy giáo 9X từng nổi tiếng trên mạng xã hội nhờ tài chơi đàn guitar, ca hát và sáng tác. Anh từng ra mắt 7 ca khúc về Sài Gòn hồi tháng 6 vừa qua, chia sẻ những câu chuyện kể về thành phố, tình bạn, tình yêu thập niên 1990.
(Nguồn: BlogSaiGon)