Phương pháp tạo ra phương thuốc này đã từng được đề cập trong tài liệu y học Trung Quốc cổ đại và từng được nhắc đến trong Từ điển Bách Khoa toàn thư về y học thế kỷ 16. Tuy nhiên sự thật thì phương pháp này lại không thực sự có nguồn gốc từ Trung Quốc mà đến từ Ả Rập cổ đại.
Theo đó thì một người đàn ông khoảng tầm 70 - 80 tuổi sẽ ngừng hoàn toàn việc nạp toàn bộ tất cả những thức ăn khác và chỉ ăn một loại thực phẩm duy nhất đó là mật ong. Hàng ngày ngoài ăn mật ong ra người đàn ông này cũng sẽ tắm với mật ong. Hiển nhiên với một chế độ ăn như thế thì chẳng mấy chốc toàn bộ cơ thể của người đàn ông này sẽ suy kiệt và chết.
Trong giai đoạn tiếp theo, xác chết được đưa vào một quan tài đầy mật ong và niêm phong trong suốt một thế kỷ. Khi được ở ra toàn bộ cơ thể của xác ướp đã trở thành một viên kẹo mật ong khổng lồ và được cho là có đặc tính chữa bệnh mạnh mẽ.
Mật ong vốn có tính kháng khuẩn khử trùng tuyệt vời và được sử dụng rộng rãi trong y học cổ đại để chữa các bệnh ngoài da và bảo vệ vết thương khỏi mưng mủ. Chính đặc tính này đã khiến cho nó trở thành một chất lỏng ướp xác tuyệt vời. Thi thể của Alexander Đại Đế đã từng được cho là ngập mập ong trong suốt quãng đường vận chuyển đến nơi an nghỉ.
Cầu kỳ là thế và được mô tả khá chi tiết trong việc thực hiện. Thế nhưng làm thế nào mà xác ướp người được tẩm mật ong này lại có thể được sử dụng ra sao để chữa trị các chi bị thương thì cho đến nay vẫn cho tài liệu này ghi rõ vấn đề này.