Sau thời gian im ắng, Đen Vâu vừa quay lại bằng MV mới mang tên “Lãng Đãng”, và lần này, anh vẫn giữ nguyên cái "chất" của mình – không hô hào, không phô trương, chỉ có những câu chữ trầm tĩnh mà nhiều sức nặng.
"Lãng Đãng" không phải là bài hát để nghe cho vui tai, mà là để thấm. Từng câu rap như những bước chân đi giữa rừng, ngửi mùi sương thoảng, gặp lại bản thân sau bao ngày tất bật. Ngay từ câu mở đầu:
“Mỗi khi thấy trong lòng có điều nản nản, lại cùng những người giản đơn, nói và cười sảng sảng”
Đen đưa người nghe vào một hành trình chữa lành – không bằng những lời sáo rỗng mà bằng cái nhìn tĩnh tại với đời.
Anh khẳng định:
“Tôi không biết viết nhạc chữa lành vì tôi không phải là người may vá”
Thay vào đó, lời nhạc là lời thì thầm của một người đã đi, đã ngẫm, đã hiểu rằng mỗi người có thể tự mình thay lá.
Cả bài rap là một dòng tâm sự về hành trình làm người: có vui buồn, có khát khao, có mệt mỏi, có cả tiếc nuối thời gian. Nhưng dù vậy, Đen vẫn chọn lạc quan, chọn đi tiếp – "miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô", và "chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô."
Ở verse 2, Đen nói về niềm vui bé nhỏ: phơi nắng, ngửi mùi cỏ, chạm đất mẹ – những điều tưởng như giản dị nhưng lại khiến con người được chữa lành thật sự. Anh chẳng còn ham tranh hơn thua, không cần chứng tỏ, chỉ mong sống vừa vặn với chính mình.
Verse cuối là phần lắng nhất, nơi Đen đối thoại với vũ trụ, nhìn thế giới loạn lạc mà thốt lên:
“Thôi thì đành vậy, mình nhỏ quá đâu có biết làm sao
Làm một chiếc lá nhỏ, đung đưa xa tít cành cao
Này gió ơi... thổi nhẹ...làm ơn!”
“Lãng Đãng” không có cú drop bùng nổ, không hook gây nghiện theo công thức, nhưng mang theo thứ âm nhạc... khiến người nghe muốn dừng lại một nhịp để thở, để chắp tay cảm ơn nắng, gió, cây, rừng – và cả những điều mình đang có.
Và như thường lệ, MV vẫn giữ chất hình đơn giản, mộc mạc. Đen Vâu vẫn là chàng rapper đứng giữa thiên nhiên, gọn gàng trong lời ca, phức tạp trong suy nghĩ và luôn khiến người nghe phải ngẫm nhiều hơn sau mỗi lần nhấn "play".