Trận ra quân gặp Nam Định đã để lại không ít tiếc nuối cho thầy trò HLV Chu Đình Nghiêm. Dù sớm vươn lên dẫn bàn, đội bóng đất Cảng vẫn để nhà ĐKVĐ lội ngược dòng 2-1. Tuy nhiên, những gì Hải Phòng thể hiện cho thấy họ vẫn giữ được bản sắc quen thuộc: phòng ngự kỷ luật, pressing mạnh mẽ, phản công biến hóa và đặc biệt là khả năng tổ chức lối chơi nhịp nhàng ở tuyến giữa.
Sân Lạch Tray từ lâu được xem là “chảo lửa” khó đi dễ khó về. Ở mùa giải trước, Hải Phòng giành phần lớn điểm số nhờ vào lợi thế sân nhà cùng sự cổ vũ cuồng nhiệt của hàng vạn CĐV máu lửa. Chính bầu không khí ấy sẽ là nguồn động viên tinh thần quan trọng để họ hướng đến chiến thắng đầu tiên mùa giải mới.
Về nhân sự, Hải Phòng vẫn còn trong tay nhiều trụ cột như Mpande, Jerald, Bicou Bissainthe, hay tiền đạo ngoại Carlos Fernandez. Dàn cầu thủ nội gồm Việt Hưng, Hữu Minh, Văn Tới… tiếp tục đóng vai trò xương sống trong lối chơi. Điểm mạnh của Hải Phòng nằm ở sự gắn kết, khả năng thi đấu máu lửa và tinh thần không ngại va chạm. Dưới sự chỉ huy của HLV Chu Đình Nghiêm – người nổi tiếng với khả năng “liệu cơm gắp mắm”, đội bóng đất Cảng luôn biết cách tạo ra bất ngờ trước những đối thủ lớn.
Ít ai ngờ rằng PVF-CAND lại có màn ra mắt V.League ấn tượng đến vậy. Thầy trò HLV Thạch Bảo Khanh đã khiến cả sân Vinh câm lặng khi đánh bại SLNA ngay trong ngày khai màn. Chiến thắng 1-0 ấy không chỉ mang về 3 điểm, mà còn gửi đi thông điệp mạnh mẽ: tân binh này không đến V.League chỉ để “học hỏi”.
Xét về giá trị đội hình, PVF-CAND khiêm tốn nhất giải, thậm chí còn được gọi vui là “người tí hon” giữa sân chơi khốc liệt. Nhưng bóng đá không chỉ là những con số chuyển nhượng. Đội hình trẻ trung, được đào tạo bài bản từ PVF, lại có thêm sự kỷ luật và tinh thần chiến đấu của lực lượng Công an, đang tạo nên một tập thể lì lợm.
Điểm mạnh của PVF-CAND chính là hàng phòng ngự chắc chắn và lối chơi phản công tốc độ. Trong tay HLV Thạch Bảo Khanh là những gương mặt trẻ khát khao thể hiện như Xuân Bắc, Minh Hiếu, Anh Quân, kết hợp với vài trụ cột dày dạn kinh nghiệm ở V.League như thủ môn Phí Minh Long hay tiền vệ Thái Quý. Cách chơi của họ không hoa mỹ, nhưng đầy tính thực dụng: chịu khó pressing, lùi sâu kỷ luật, chờ đợi sai lầm để tung ra đòn phản công.
Khi đặt Hải Phòng và PVF-CAND lên bàn cân, có thể thấy sự tương phản rõ rệt. Hải Phòng thường chơi tấn công chủ động, đặc biệt trên sân nhà. Họ muốn kiểm soát bóng, dồn ép đối phương bằng những pha leo biên và khả năng tạo áp lực liên tục. Ngược lại, PVF-CAND chấp nhận nhường thế trận, kéo đội hình thấp và chỉ bung sức trong những tình huống phản đòn.
Chính sự đối nghịch này khiến trận đấu trở nên khó lường. Nếu Hải Phòng nôn nóng dồn ép, họ có thể rơi vào bẫy phản công của PVF-CAND. Nhưng nếu PVF-CAND lùi quá sâu, họ sẽ phải hứng chịu sức ép khổng lồ từ khán đài Lạch Tray và những đợt tấn công dồn dập.
Cuộc đấu trí giữa hai HLV càng hấp dẫn hơn. Chu Đình Nghiêm vốn nổi tiếng khôn khéo trong việc điều chỉnh nhịp độ, trong khi Thạch Bảo Khanh lại cho thấy khả năng truyền lửa và tổ chức phòng ngự chặt chẽ.