Mick Herron, tác giả của loạt tiểu thuyết đình đám "Slow Horses", chính là một ngôi sao sáng bất ngờ của làng văn học, theo nhận định từ Wall Street Journal (WSJ). Từng là một tác giả ít người biết đến, nhưng giờ đây, ông đã được xem là nhà văn điệp viên xuất sắc nhất kể từ thời của John le Carré.
Thật khó tin rằng cách đây không lâu, Herron vẫn chỉ là một tác giả viết trong thầm lặng, không ai chú ý đến. Những cuốn sách ban đầu của ông ra đời trong khi ông còn đang làm một công việc văn phòng nhàm chán và nhanh chóng bị các nhà xuất bản bỏ rơi vì doanh số quá thấp. Nhưng không giống như những tiểu thuyết điệp viên kinh điển, tác phẩm của Herron lại khai thác những điệp viên bất tài, tuyệt vọng nhưng luôn giữ được sự hài hước và tinh thần chính nghĩa.
Herron không bao giờ nghĩ mình sẽ thành công rực rỡ khi viết về những con người thất bại. Thực tế, những nhân vật trong các tác phẩm của ông, những điệp viên kém cỏi, phần nào phản ánh cuộc sống văn phòng nhàm chán mà ông đã từng trải qua. Khi những tiểu thuyết đầu tiên của ông xuất bản, lượng độc giả chỉ ít ỏi ngang bằng với số bài viết ông từng làm cho một tạp chí thương mại về luật lao động tại Anh.
Herron nhớ lại, hàng ngày ông phải di chuyển từ Oxford đến London để làm việc. Dù vậy, mỗi tối khi trở về nhà, ông vẫn cố gắng dành một giờ để viết, đều đặn 350 từ mỗi đêm. Sau nhiều năm, ông đã hoàn thành 5 cuốn tiểu thuyết. Nhưng sự nghiệp viết lách của ông vẫn chưa tạo ra sự bùng nổ nào đáng kể, và Herron tiếp tục làm công việc văn phòng.
Cuộc đời của Herron thay đổi hoàn toàn sau vụ đánh bom liều chết tại London vào ngày 7/7/2005. Là nhân chứng của sự kiện này, Herron cảm thấy cần phải viết về các cơ quan an ninh và sự bất ổn bên trong những tổ chức lớn. Chính từ đó, ông đã bắt tay vào viết về những điệp viên hạng hai trong "Slow Horses" và tìm thấy hướng đi riêng của mình.
Tuy nhiên, khi "Slow Horses" ra mắt vào năm 2010, nhà xuất bản của ông quyết định ngừng phát hành các tác phẩm của ông do doanh thu quá kém. Herron chia sẻ: “Nếu là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy. Tại sao lại xuất bản nữa khi không ai mua sách?”.
Nhưng không từ bỏ, Herron tiếp tục viết và tìm được một cơ hội mới khi Soho Press, một nhà xuất bản nhỏ tại Mỹ, đồng ý xuất bản phần tiếp theo của loạt truyện.
Dù đã có nhà xuất bản mới, doanh số bán sách vẫn rất khiêm tốn. Herron đã quen với việc sống trong cảnh không nổi tiếng và không mong đợi điều gì lớn lao hơn việc thấy sách của mình trên kệ. Tuy nhiên, may mắn đã mỉm cười với ông khi Soho Press đề cử cuốn "Dead Lions" cho giải tiểu thuyết hay nhất năm 2013 của Hiệp hội Nhà văn trinh thám Vương quốc Anh. Bất ngờ lớn hơn cả là khi ông giành giải thưởng cao nhất – Gold Dagger.
Dù danh tiếng bắt đầu tăng lên, Herron vẫn duy trì công việc văn phòng cho đến tháng 1/2017. Thời điểm này, một sự kiện bất ngờ khác đã xảy ra: Nancy Pearl, một thủ thư ở Seattle, Mỹ, đã ca ngợi "Slow Horses" trên Đài phát thanh công cộng Mỹ. Ngay lập tức, nhu cầu mua sách bùng nổ và Soho Press tái bản 2.000 cuốn chỉ trong một ngày, và tiếp tục bán thêm 20.000 cuốn trong tháng đó, nhiều hơn cả doanh số của 7 năm trước đó cộng lại.
Tại Anh, vận may cũng mỉm cười khi một biên tập viên vô tình nhìn thấy cuốn sách của Herron trên kệ sách tại ga Liverpool Street. Sau khi đọc thử, ông đã bị cuốn hút và nhanh chóng liên hệ với Herron để đưa loạt truyện về Anh. Với sự hỗ trợ của Hachette UK, Herron đã tái xuất trên thị trường sách Anh và đạt được thành công vang dội. Đến nay, Herron đã bán được hơn ba triệu bản tại Anh, và bộ phim chuyển thể "Slow Horses" trên Apple TV+ tiếp tục thu hút thêm độc giả mới.
Herron chia sẻ: “Bài học lớn nhất tôi rút ra từ sự nghiệp của mình là nếu bạn chỉ có thể thành công một nửa đời người, hãy để nó xảy ra ở nửa sau. Nếu bạn thành công sớm, điều đó có thể trở thành bi kịch. Nhưng nếu thành công muộn, đó sẽ là một cái kết có hậu”.