Khi Bayer Leverkusen chính thức lên ngôi tại Bundesliga, Harry Kane không góp mặt trên sân nhưng vẫn nhảy múa qua màn hình tivi. Một nụ cười thật sự – nụ cười của người đàn ông vừa thoát khỏi ám ảnh "không danh hiệu". Trong lúc đó, ở một nơi xa, Son Heung-min nhấn “thích” bài đăng chúc mừng bạn thân. Một động tác đơn giản, nhưng chứa đựng cả niềm cảm phục và – không loại trừ – một nỗi buồn tĩnh lặng.
Từng là cặp đôi ăn ý bậc nhất Premier League, Kane và Son đã cùng nhau viết nên những chương đẹp cho Tottenham, dù đó là những chương thiếu đoạn kết. Khi Kane quyết định rời đi để bắt đầu cuộc sống mới tại Bayern Munich, anh không chỉ chuyển câu lạc bộ, mà còn chuyển mình khỏi cái bóng “người giỏi không danh hiệu” mà báo chí từng gán ghép.
Son thì khác. Anh ở lại – trung thành và tận tụy – trong một dự án chưa thành hình dưới thời HLV Ange Postecoglou. Nhưng sự tận tụy ấy đang dần bị thời gian bào mòn, khi tuổi tác, kỳ vọng và khát khao vinh quang ngày một chồng lấn lên đôi vai của tiền đạo người Hàn Quốc.
Tottenham mùa này đã rơi xuống thứ 16 – một thứ hạng phản ánh đầy đủ sự rối ren của đội bóng. Cơ hội giành danh hiệu quốc nội dường như đã khép lại, còn Europa League là lối thoát mong manh. Dù đã có lợi thế ở bán kết lượt đi, chẳng ai có thể chắc chắn điều gì khi nói về Spurs – đội bóng nhiều hứa hẹn nhưng luôn thiếu cái kết trọn vẹn.
Son Heung-min – người từng giành danh hiệu Vua phá lưới Premier League, ghi hơn 150 bàn cho Tottenham, là biểu tượng châu Á của bóng đá đỉnh cao – vẫn chưa một lần nâng cao chiếc cúp ở cấp CLB. Ngoài tấm huy chương vàng ASIAD 2018 – vốn chỉ mang ý nghĩa miễn nghĩa vụ quân sự – bảng thành tích của anh vẫn là khoảng trắng. Và sự trắng tay ấy đang dần trở thành vết gợn trong sự nghiệp vốn lẫy lừng của Sonny.
Giống như Kane, Son đang đến ngã rẽ của sự nghiệp. Anh sắp 33 tuổi, không còn nhiều thời gian để chờ đợi những cuộc "tái thiết" vô định. Tottenham không thể mãi là nơi dừng chân của giấc mơ chưa thành. Nếu không phải lúc này, thì còn khi nào nữa?
Hợp đồng của Son sẽ kết thúc vào cuối mùa giải 2025/26 – tức anh vẫn còn thời gian để đưa ra một quyết định lớn. Những đội bóng lớn tại châu Âu – từ Đức, Tây Ban Nha đến Ý – chắc chắn sẽ không ngoảnh mặt với một cầu thủ tài năng, chuyên nghiệp, giàu sức hút và có giá trị thương mại vượt trội tại thị trường châu Á.
Kane đã đi. Anh không chỉ ra đi để giành danh hiệu, mà để tự khẳng định giá trị của chính mình. Và anh đã làm được. Son Heung-min, người bạn thân ấy, giờ cũng nên cho bản thân một cơ hội để bước ra khỏi chiếc lồng trung thành quá lâu đã trở thành xiềng xích.
Cúp vô địch không phải là tất cả, nhưng với một cầu thủ đã cống hiến trọn thanh xuân cho bóng đá như Son, một lần được bước lên bục vinh quang – dù muộn – vẫn xứng đáng là kết thúc đẹp cho hành trình rực rỡ.