Trong khi đại dịch Covid-19 khiến cho nhiều ngành nghề phải lao đao thì vẫn có những ngành công nghiệp lại đặc biệt ăn nên làm ra. Điển hình như các nhà sản xuất mì ăn liền.
Bất chấp việc giãn cách xã hội, sức tiêu thụ sản phẩm mì ăn liền lại càng trở nên mạnh hơn khiến các nhà sản xuất nhóm sản phẩm này vẫn hốt bạc trong mùa dịch. Thị trường Châu Á từ trước đến nay vốn đã là thị trường tiêu thụ mỳ lớn nhất, bởi vậy các nhà sản xuất mỳ tại khu vực này đang thuộc số ít doanh nghiệp có lợi nhuận tốt trong một mùa kinh tế kém.
Đối với Tingyi Holding, nhà sản xuất sở hữu thương hiệu mỳ ăn liền Master Kong – loại mỳ bán chạy nhất Trung Quốc – đây là một năm “bội thu”. Doanh thu nửa đầu năm của doanh nghiệp này tăng 8% so với cùng kỳ năm trước, lên 32,93 tỷ nhân dân tệ (4,76 tỷ USD), trong khi lợi nhuận ròng tăng 58,4%, lên mức kỷ lục 2,38 tỷ nhân dân tệ.
Tuần vừa rồi, chủ tịch Wei Hong-ming của Tingyi đã mô tả hoạt động của công ty trong nửa đầu năm nay là “trở lại nơi vinh quang”. Và điều mang lại “vinh quang” cho công ty chính là mảng kinh doanh mì ăn liền.
Theo Wei, nguyên nhân chính là nhu cầu tăng cao đối với mỳ ăn liền trong thời kỳ đại dịch. Khi ngày càng có nhiều người ở nhà vì giãn cách xã hội, mỳ ăn liền đã tạo nên sức hút mới ở quốc gia đông dân nhất thế giới.
“Lượng người di chuyển giảm đã cho thấy tầm quan trọng của thị trường ở các thành phố nhỏ hơn và khu vực nông thôn. Đồng thời, người dân tăng xu hướng tích trữ trong bối cảnh đại dịch. Ngoài ra, đại dịch cũng khiến nhiều người muốn ăn uống tại nhà”, ông Wei chia sẻ.
Anne Ling, nhà phân tích hàng tiêu dùng tại Jefferies Hong Kong, đã nâng ước tính lợi nhuận ròng cả năm từ mức 3,441 tỷ lên 4,244 tỷ nhân dân tệ. Bà cho rằng, lý do cho quyết định này là bởi “khả năng công ty giành được thị phần trong tương lai, nhờ đại dịch mà công ty có thể giới thiệu các sản phẩm cao cấp cho khách hàng trong giai đoạn này.”
Người châu Á nói chung rất thích ăn mì gói. Bảy quốc gia khác trong khu vực – Ấn Độ, Indonesia, Nhật Bản, Philippines, Hàn Quốc, Thái Lan và Việt Nam – đều lọt vào danh sách Top 10 tính theo sản lượng tiêu thụ.
Đối với Indofood CBP Sukses Makmur của Indonesia, mảng mỳ của công ty là động lực chính giúp doanh thu tăng tới 4,1% trong nửa đầu năm, so với cùng kỳ năm ngoái, giữa bối cảnh đại dịch. Doanh số bán mì của hãng tăng 6,3%, lên 15,492 nghìn tỷ rupiah (1,05 tỷ USD), trong khi tỷ suất lợi nhuận gộp cải thiện 1,1 điểm phần trăm lên 22,6%, nhờ giá bán cao hơn và giá lúa mì giảm. Hoạt động kinh doanh mỳ của công ty tập trung vào thương hiệu Indomie, được bán ra thị trường quốc tế, bao gồm các khu vực khác của châu Á và châu Phi.
Các nhà sản xuất mỳ lớn của Nhật Bản và Hàn Quốc đều ghi nhận mức tăng trưởng đáng kể. Nissin Foods Holdings của Nhật Bản, chủ sở hữu của thương hiệu Cup Noodle, có lợi nhuận ròng trong quý từ tháng 4 đến tháng 6 cao hơn gấp đôi, lên 12,09 tỷ yên (114,2 triệu USD) so với năm trước đó. Toyo Suisan – một đối thủ của Nissin Foods cũng tăng lợi nhuận 76%, lên 8,4 tỷ yên trong cùng kỳ.
Câu chuyện cũng tương tự đối với Nongshim của Hàn Quốc. Công ty này có doanh thu nửa đầu năm tăng 17,2% so với cùng kỳ, lên 1,35 nghìn tỷ won (1,13 tỷ USD). Doanh số bán hàng trong nước của nhà sản xuất mỳ cay Shin Ramyun đã tăng lên 12%, trong khi doanh số bán hàng ở nước ngoài tăng 34%, chủ yếu được thúc đẩy bởi hai thị trường lớn tại nước ngoài là Trung Quốc và Hoa Kỳ.
“Covid-19 là một bước ngoặt, sự phổ biến của Nongshim ở nước ngoài đã ngày càng nhân rộng”, Shim Eun-joo, một nhà phân tích tại Hana Financial Investment đã nhân định. Giống như các công ty cùng ngành tại Nhật Bản, giá cổ phiếu của Nongshim đã tăng hơn 50% trong năm nay, đạt 361.000 won vào cuối ngày thứ Hai. Shim đã đặt mục tiêu giá cổ phiếu của mình là 500.000 won trong 12 tháng tới.