Milan đang trải qua những ngày không yên. Bầu trời xám, những cơn mưa mỏng đổ xuống như vô tình báo trước một thứ gì đó không dễ chịu. Nhưng thứ khiến thành phố này thực sự chộn rộn không phải thời tiết – mà là sự xuất hiện của một cái tên trẻ trung và rực cháy: Lamine Yamal.
Cậu bé ấy mới chỉ 17 tuổi, chưa đủ tuổi uống rượu ở Ý, nhưng lại đủ sức khiến các nhà chiến thuật lão luyện phải vò đầu bứt tóc. Khi Yamal có bóng, những hậu vệ dày dạn kinh nghiệm của Inter như thể trở thành học viên năm nhất trong một buổi kiểm tra bất ngờ.
Tờ La Gazzetta dello Sport – tạp chí bóng đá danh giá của nước Ý – đã dành đến 11 trang để tìm ra cách khóa chặt một cầu thủ chưa tốt nghiệp phổ thông. Họ viết về những phương án bao vây, những đội hình đan xen để cố “nhốt” Yamal trong không gian hạn hẹp. Người ta nói Inter có thể phải dùng tới ba người để kèm một cậu nhóc. Có vẻ vô lý, nhưng rồi lại quá hợp lý nếu đã từng thấy Yamal rê bóng.
Alessandro Bastoni, trung vệ đá lệch trái của Inter, nghe tin mình có thể phải ngồi ngoài để nhường chỗ cho sơ đồ kèm Yamal, chỉ biết bật cười đầy chua chát: "Thế là tôi bị thay à?". Câu hỏi đó, dù mang tính đùa, lại phản chiếu nỗi sợ thật sự đang lớn dần trong phòng thay đồ Inter.
Không phải Raphinha, Pedri hay Dani Olmo – những tên tuổi đầy đặn của Barcelona – mà chính Yamal mới là người khiến hàng thủ đối phương rối loạn. Việc cử ba người chỉ để theo sát một cầu thủ không đơn thuần là sự tôn trọng, mà là minh chứng sống động của một nỗi hoảng loạn chiến thuật.
Trận lượt đi giữa Inter và Barcelona chẳng khác gì một buổi tiệc hỗn độn. Báo chí Tây Ban Nha mô tả đó là “Loco!” – nghĩa là điên rồ. Một cuộc chiến không giống bất kỳ buổi trình diễn chiến thuật nào, mà giống hai kẻ say đánh nhau giữa đêm muộn, nơi bản năng chiếm trọn ánh đèn sân khấu.
Trong cuộc hỗn chiến đó, Yamal chính là khoảnh khắc tỉnh táo duy nhất. Cách cậu lướt đi trên sân như trượt trên mặt nước, vượt qua những cú xoạc bóng như thể chúng chỉ là làn gió, khiến bất kỳ ai chứng kiến đều phải nín thở.
Ngay cả Hansi Flick, người nổi tiếng với cái đầu lạnh, cũng không thể giấu được cảm xúc khi nói về Yamal: “Cậu ta là thiên tài. Mỗi đường chuyền đều mang dấu ấn của sự chính xác tuyệt đối.”
Buổi tập của Barcelona dưới mưa tại sân Giuseppe Meazza trở thành một khoảnh khắc nghệ thuật. Yamal nở nụ cười nhẹ nhàng khi phối hợp cùng Pedri và De Jong – như thể trận chiến chưa từng tồn tại. Cái nhẹ nhàng của thiên tài, cái vô ưu của tuổi trẻ, càng khiến những toan tính từ phía Inter trở nên nặng nề và cứng nhắc.
Trong khi đó, Inter vui mừng chào đón sự trở lại của Lautaro Martinez. Gazzetta giật tít lớn: “Inter – tôi trở lại!”. Nhưng thật khó để tưởng tượng El Toro có thể sắm vai người hùng trong đêm mà cả đội bóng anh phải gồng mình kiềm tỏa một cơn lốc tuổi 17.
Có thể đêm nay, cả Milan sẽ nín thở chờ tiếng còi khai cuộc. Nhưng dù kết quả ra sao, dù chiến thắng gọi tên ai, thì điều rõ ràng nhất là: Lamine Yamal đã bước lên sân khấu lớn với tư cách không còn là một tài năng trẻ – mà là nhân vật chính của một câu chuyện đang viết dở.
Một ngày nào đó, khi người ta nói về những đêm Milan đáng nhớ, có lẽ cái tên Yamal sẽ lại vang lên – không phải như một ngôi sao chợt lóe – mà là khởi đầu cho hành trình của một người sắp sửa trở thành… vĩ đại nhất.