
Trong thế giới bóng đá, lịch sử luôn được viết bởi những khoảnh khắc quyết định. Với Manchester United, một trong những chương buồn nhất lại đến từ những thương vụ chuyển nhượng mà họ không thực hiện. Ole Gunnar Solskjaer, người từng được giao trọng trách tái thiết Quỷ đỏ, mới đây đã nhắc lại ký ức khiến hàng triệu cổ động viên thêm phần chua chát: MU đã có thể ký hợp đồng với Haaland và Bellingham khi cả hai vẫn còn là những viên ngọc thô.
Hãy tưởng tượng, nếu Old Trafford khi ấy chịu mở cánh cửa, MU giờ có lẽ đã sở hữu một trong những tiền đạo hủy diệt nhất thế giới và một thủ lĩnh tuyến giữa mới bước sang tuổi đôi mươi. Thế nhưng, điều đó đã không xảy ra.
Khi Haaland còn khoác áo RB Salzburg, mức phí giải phóng chỉ vỏn vẹn chưa đầy 20 triệu euro. Với một CLB giàu tiềm lực như MU, đây chẳng khác nào món hời “trên trời rơi xuống”. Solskjaer – người hiểu rõ Haaland từ thời còn dẫn dắt Molde – đã tha thiết khuyên ban lãnh đạo hãy đưa cậu học trò cũ về Anh. Ông biết rõ chàng trai người Na Uy sở hữu bản năng sát thủ hiếm có, điều MU đang khát khao.
Trong khi đó, Bellingham – chàng trai tuổi 17 khi ấy ở Birmingham City – cũng đã lọt vào tầm ngắm của Solskjaer. Giá của anh chưa tới 25 triệu euro, một con số quá nhỏ so với tiềm năng phát triển vượt bậc. Solskjaer thậm chí từng mời gia đình Bellingham đến thăm trung tâm Carrington để thuyết phục. Nhưng rốt cuộc, sự do dự của giới chóp bu Old Trafford đã khiến thương vụ đổ bể.
Phần còn lại thì ai cũng biết. Dortmund dang tay chào đón cả Haaland lẫn Bellingham. Chỉ trong vài năm, họ trở thành những cái tên sáng nhất châu Âu. Haaland gieo rắc nỗi kinh hoàng ở Champions League, để rồi gia nhập Manchester City và liên tục phá vỡ kỷ lục ghi bàn tại Ngoại hạng Anh. Bellingham, sau quãng thời gian trưởng thành tại Đức, nay đã là thủ lĩnh tuyến giữa Real Madrid, được ví như “trái tim mới” của đội bóng Hoàng gia.

Trong khi ấy, Manchester United vẫn loay hoay tìm lại ánh hào quang. Họ bỏ ra hàng trăm triệu bảng cho những bản hợp đồng không đáp ứng kỳ vọng. Từ Jadon Sancho, Antony cho đến Harry Maguire, tất cả đều khiến người hâm mộ ngao ngán. Nỗi tiếc nuối càng lớn hơn khi đặt cạnh hình ảnh Haaland bùng nổ trong màu áo xanh thành Manchester và Bellingham rực sáng ở Bernabeu.
Chia sẻ về quá khứ, Solskjaer thẳng thắn: “Tôi đã nói rõ với họ rằng đây là cơ hội không thể bỏ lỡ. Nhưng ở một CLB như MU, đôi khi HLV không có quyền quyết định cuối cùng. Và giờ thì tất cả đã thành lịch sử.”
Lời thú nhận ấy không chỉ là nỗi buồn của riêng ông thầy người Na Uy, mà còn là vết cứa trong tim người hâm mộ. Trên các diễn đàn, không ít CĐV mỉa mai rằng: “Cảm ơn MU vì đã cứu vớt sự nghiệp của Haaland và Bellingham.” Một số khác cay đắng thừa nhận, nếu CLB không thay đổi tư duy, họ sẽ còn tiếp tục chứng kiến những ngôi sao tương lai đi qua tay mình.
Bóng đá là trò chơi của sự lựa chọn. MU đã chọn cách đứng yên, và sự chậm chạp ấy khiến họ đánh mất cơ hội vàng. Ngày hôm nay, khi Haaland nâng cao chức vô địch Champions League cùng Man City, khi Bellingham trở thành niềm kiêu hãnh mới của Real Madrid, MU chỉ còn lại hai chữ “giá như”.
Bài học từ câu chuyện này quá rõ ràng: không phải lúc nào tiền bạc cũng là vấn đề. Đôi khi, một quyết định dứt khoát, một tầm nhìn xa mới là chìa khóa để thay đổi cả tương lai. Solskjaer đã thấy được điều đó, nhưng MU thì không. Và sự khác biệt ấy chính là ranh giới giữa thành công rực rỡ và những năm tháng thất vọng kéo dài.