Tại Seoul, một quán nhạc gần ga Chungmuro dán biển “Không cho đàn ông tuổi 50 trở lên uống rượu một mình”. Bên trong, khách nam U50 nếu nói to hay bắt chuyện với người trẻ có thể bị mời ra ngoài. Đáng chú ý, chủ quán cũng thuộc nhóm tuổi này.
Trước đó, tại Ulsan, một quán bar khác cũng thông báo: “Cấm đàn ông Hàn Quốc 50 tuổi trở lên”, nhưng lại nhận được sự đồng cảm. Chủ quán, ngoài 30 tuổi, lý giải rằng nhiều khách gây ồn ào, hút thuốc trong nhà và yêu cầu bật nhạc không phù hợp, phần lớn thuộc lứa tuổi 50.
Đàn ông 50-60 tuổi chiếm khoảng 17% dân số Hàn Quốc, tương đương 8,7 triệu người. Họ là thế hệ trải qua thời kỳ độc tài, đi làm từ 20 tuổi và nghỉ hưu sau 60. Thói quen nói thẳng, giọng lớn và phong cách xưng hô mạnh mẽ khiến họ dễ bị xa lánh, nhưng ẩn sâu là dấu hiệu của cô đơn và áp lực tinh thần.
Thống kê năm 2024 cho thấy nhóm tuổi U60 có tỷ lệ tự tử cao nhất, gấp đôi nữ giới. Nguyên nhân gồm thất vọng sau nghỉ hưu, sức khỏe giảm sút, mất vị trí trong tổ chức và áp lực gia đình. Không chỉ quán bar, cơ hội việc làm cũng giảm, khiến Bộ Lao động Hàn Quốc phải đề xuất các chương trình hỗ trợ đặc biệt.
Nhóm đàn ông này thường tìm đến tư vấn tâm lý vì trầm cảm và uể oải. Hình ảnh Park Chan-ho, cầu thủ bóng chày 52 tuổi bị chê “nói quá nhiều”, hay chú cá voi 52 Hz kêu đơn độc, được xem như biểu tượng cho sự lạc lõng của họ.
Dù xã hội có thể từ chối, việc loại bỏ hay làm ngơ thế hệ U50 không phải là giải pháp. Với số lượng đông đảo, những người đàn ông này vẫn là một phần quan trọng của xã hội, và ai cũng sẽ một lần đối diện với nỗi cô đơn tuổi 50.