Khắp các văn phòng, nhà hàng, sân bay và quán bar, một loại “quái vật” thời trang đang len lỏi từng bước vào đời sống hàng ngày: quần tech pants – những chiếc quần 5 túi được may bằng vải co giãn bốn chiều, hút ẩm, và trông chẳng khác nào quần vải bình thường… cho đến khi bạn chạm vào.
Thoạt nhìn, chúng có vẻ tiện dụng: không nhăn, nhẹ, co giãn theo từng cử động. Nhưng chính sự “hoàn hảo giả tạo” ấy lại tước đoạt linh hồn của thời trang. Vải tổng hợp như nylon hay polyester không mang lại cảm giác chân thực như cotton hay len. Thay vào đó là một cảm giác lạnh lẽo, trơn tuột, và không ít người mặc thì trông như đang chuẩn bị chạy bộ giữa giờ họp.
Không khó để bắt gặp một nhóm đàn ông mặc tech pants giống hệt nhau – từ màu xám nhạt cho đến kiểu dáng ôm sát hời hợt. Chúng như một dạng “đồng phục không chính thức” của tầng lớp nhân viên văn phòng trẻ, đang khao khát tiện nghi hơn cả phong cách.
Nhưng liệu sự thoải mái có xứng đáng với cái giá phải trả? Thắt lưng đàn hồi thay cho nút cài – có thực sự cần thiết chỉ để ngồi làm việc trước màn hình? Có phải ai trong chúng ta cũng cần đến khả năng hút mồ hôi công nghệ cao để trả lời email?
Chưa kể đến dáng quần thường xệ xuống, thiếu cấu trúc, khiến người mặc trông luộm thuộm thay vì gọn gàng. Những chiếc quần này không được thiết kế bởi con người, mà như thể được tạo ra bởi một thuật toán – tối ưu cho số đông, xóa sạch mọi dấu ấn cá nhân.
Trong khi đó, thế giới thời trang nam đang chứng kiến sự trở lại của các kiểu quần có cá tính: quần ống suông, quần xếp ly, quần vải bố, vải gabardine. Những chất liệu thật sự – như len, cotton – không chỉ bền mà còn mang lại cảm giác chạm thật, đậm chất người.
Đúng, có thể thị trường sẽ tiếp tục chuộng tech pants trong vài năm nữa. Một chuyên gia từng gọi xu hướng này là “active casual” – kết hợp giữa quần thể thao và trang phục thường nhật. Nhưng giống như tất cả các trào lưu, con lắc rồi sẽ đung đưa trở lại. Sẽ có một thế hệ mới đủ tỉnh táo để nhận ra: quần đi làm không nên là phiên bản nâng cấp của quần gym.