Sài Gòn nắng, chói chang, rực rỡ. Nắng len lỏi qua từng tán cây, từng con phố, từng mái nhà, nhuộm vàng cả một không gian. Nắng như muốn níu chân người, níu giữ những bước chân vội vã, hối hả. Nhưng rồi, bất chợt, mây đen kéo đến, che khuất cả bầu trời. Nắng chìm dần, nhường chỗ cho một màn mưa trắng xóa.
Mưa Sài Gòn không ào ào, dữ dội như những cơn mưa quê, mà nhẹ nhàng, lất phất như những sợi tơ. Mưa vẽ những đường cong mềm mại trên mái nhà, trên từng tán cây, trên mặt đường. Mưa như muốn gột rửa đi bụi bặm, ồn ào của phố thị, mang đến một bầu không khí trong lành, mát mẻ.
Dưới cơn mưa, Sài Gòn như khoác lên mình một chiếc áo mới, mỏng manh, dịu dàng. Những con phố tấp nập, đông đúc bỗng trở nên vắng lặng, chỉ còn lại tiếng mưa rơi tí tách. Những hàng quán ven đường cũng tạm thời đóng cửa, chỉ còn lại những ánh đèn lấp lánh soi bóng xuống mặt đường ướt át.
Sài Gòn mưa đẹp, đẹp một cách rất riêng. Mưa mang đến cho thành phố một vẻ đẹp dịu dàng, lãng mạn, khiến lòng người như chìm đắm trong những cảm xúc ngọt ngào.
Nhưng Sài Gòn mưa cũng rất đỏng đảnh. Nàng có thể đến bất chợt, bất ngờ, cũng có thể đi nhanh chóng, vội vàng, để lại cho người ta những nuối tiếc, những bâng khuâng.
Có những người thích Sài Gòn mưa, bởi họ tìm thấy trong những cơn mưa sự bình yên, tĩnh lặng. Họ yêu thích cảm giác được ngồi trong một quán cà phê ven đường, nhâm nhi một ly cà phê nóng và ngắm nhìn những giọt mưa rơi.
Cũng có những người không thích Sài Gòn mưa, bởi họ cho rằng mưa khiến cho thành phố trở nên u buồn, ảm đạm. Họ thích Sài Gòn nắng, rực rỡ, sôi động.
Nhưng dù bạn thích hay không thích, Sài Gòn mưa vẫn luôn là một phần không thể thiếu của thành phố này. Mưa mang đến cho Sài Gòn một vẻ đẹp riêng biệt, một nét đẹp dịu dàng, lãng mạn, khiến lòng người như say đắm.
Sài Gòn mưa, như một cô nàng đỏng đảnh, nhưng cũng vô cùng quyến rũ. Nàng mang đến cho thành phố những cảm xúc đa dạng, khiến người ta yêu thương, nhớ nhung.