Giữa hàng nghìn nhân viên đang tụ hội tại trụ sở Facebook ở San Francisco năm 2017, Alex Trương – chàng trai gốc Việt đến từ Quebec, Canada – bị thu hút bởi một cô gái nói tiếng Pháp thành thạo. Cô là Kim Long, đến từ văn phòng Singapore.
Chỉ vài câu trò chuyện, Alex biết mình đã gặp một người đặc biệt. Anh chủ động mời cô đi ăn sáng hôm sau – và nhận về một lời từ chối. Long cho rằng ăn sáng là "quá vội" với người mới quen.
Chương trình đào tạo kết thúc, hai người trở lại công việc. Nhưng Alex vẫn không quên cô gái ấy. Khi Long chuyển sang văn phòng ở Ireland cuối năm, anh cũng xin điều chuyển đến Paris. Biết tin, anh lại nhắn tin: “Nếu em sang Paris, anh sẽ dẫn đi dạo.” Nhưng như lần trước, Long từ chối.
Alex không nản. Suốt bảy năm sau đó, dù không ở gần nhau, anh vẫn lặng lẽ dõi theo cô trên mạng xã hội. Tiếng Việt chưa sõi, nhưng anh vẫn đều đặn "like" từng bài viết, tương tác bằng những bình luận ngô nghê. Khi thấy video bạn bè đăng Long vẫn còn độc thân, Alex hiểu cơ hội của mình đã tới.
Lần này, anh không chần chừ. Để đáp lại câu hỏi về giá trị sống mà Long đưa ra để “thử lòng”, Alex viết một bài dài như luận văn, nói về sự độc lập, kỷ luật cá nhân, sự tôn trọng và mong muốn xây dựng một mối quan hệ nghiêm túc.
Chính sự chân thành ấy đã giúp anh có được cái gật đầu cho buổi hẹn đầu tiên.
Từ đó, Alex bắt đầu hành trình yêu đương xuyên biên giới. Long đi công tác châu Á, anh lập tức đặt vé sang Singapore. Biết cô về Việt Nam, anh đổi lịch bay từ Nhật để ghé TP HCM, rồi quay lại Singapore cùng cô kết thúc tuần làm việc. Cứ mỗi ba tuần đến một tháng, anh bay từ Pháp sang Ireland – chỉ để ở cạnh người mình yêu.
Với Alex, yêu không phải là những lời hoa mỹ. Đó là hành động cụ thể, là việc sắp xếp lại mọi thứ – công việc, thời gian, sức lực – để được ở cạnh một người.
Sinh ra trong gia đình gốc Việt nhập cư, bố mẹ ly hôn sớm, Alex lớn lên nhờ sự chăm sóc của người bác. Tuổi thơ thiếu thốn khiến anh khó thể hiện cảm xúc, nhưng lại biết trân trọng tình cảm hơn ai hết.
Dù bận rộn với công việc, tiếp khách liên tục, anh luôn khiến Long cảm thấy yên tâm. “Chỉ cần cô ấy giận, tôi đã không còn sức làm gì cả,” Alex thừa nhận.
Tháng 7/2024, anh dàn dựng màn cầu hôn đầy bất ngờ dưới vỏ bọc một buổi tiệc mừng công. Khi Long hoảng hốt vì thấy đèn camera nhấp nháy, tưởng nhà bị theo dõi, Alex quỳ xuống – tay cầm chiếc nhẫn.
Tháng 3/2025, họ tổ chức đám cưới tại Việt Nam, với hơn 100 khách từ 16 quốc gia. Trong bài phát biểu, Alex gọi đó là “đám cưới chữa lành” – không chỉ cho hai người, mà cho cả những gốc rễ tưởng chừng đã bị lãng quên bởi thời gian và khoảng cách.
Anh không phải người hoàn hảo. Nhưng trong suốt bảy năm, anh chưa từng buông tay người mình yêu. Và cuối cùng, tình yêu bền bỉ ấy đã tìm được cái kết xứng đáng.
Chuyện tình của Alex không ồn ào, không rực rỡ như phim. Nhưng đó là câu chuyện của một người đàn ông biết rõ mình muốn gì, và sẵn sàng đi qua thời gian, khoảng cách, thử thách – chỉ để nắm lấy một bàn tay duy nhất.