Con chó của nhà hàng xóm bất ngờ lao tới. Nó không quá hung dữ, nhưng cú cắn cũng để lại một vết trầy trên bắp chân ông. Vì nghĩ đơn giản, ông chỉ rửa sơ bằng nước, rồi bỏ qua như thể không có chuyện gì xảy ra. Không vaccine, không huyết thanh, không một lần đến trạm y tế. Cuộc sống vẫn tiếp diễn như thường, cho đến khi cái chết bắt đầu gõ cửa mà không một lời báo trước.
Hai tháng sau, ông bắt đầu thấy người mệt mỏi. Đầu tiên là cổ họng rát và khó nuốt, sau đó là những cơn sợ hãi vô hình – ông sợ tiếng gió rít ngoài hiên, sợ làn nước mát mà trước đây từng yêu thích. Chỉ trong vòng một ngày, mọi thứ trở nên nghiêm trọng đến mức ông không thể thở sâu, không uống nổi một ngụm nước. Gia đình vội đưa ông vào Bệnh viện Đa khoa tỉnh. Nhưng đã quá muộn.
Các bác sĩ xác định các triệu chứng cho thấy ông đã mắc bệnh dại – căn bệnh quái ác mà một khi đã khởi phát, hầu như không có đường lui. Sau khi được thông báo về tiên lượng xấu, người thân đưa ông về nhà, nơi ông trút hơi thở cuối cùng vào trưa hôm đó.
Đó là trường hợp tử vong thứ tư vì bệnh dại tại Bình Thuận kể từ đầu năm 2025.
Bệnh dại không gây tử vong ngay tức thì, nhưng khi đã bộc phát, nó gần như là bản án tử không thể đảo ngược. Căn bệnh này do virus dại gây ra, lây truyền chủ yếu qua vết cắn của động vật – thường là chó, mèo chưa được tiêm phòng.
Hiện vẫn chưa có thuốc điều trị đặc hiệu cho bệnh dại, nhưng điều đáng nói là: nó hoàn toàn có thể phòng tránh được nếu hành động kịp thời.