Hết rồi, Alaba. Ba chữ ấy vừa nhẹ bẫng, vừa nặng trĩu. David Alaba đã chính thức nói lời chia tay FIFA Club World Cup 2025™ sau khi nhận kết quả kiểm tra y tế nghiệt ngã: rách cơ dép chân trái. Mùa giải khép lại ngay khi anh còn chưa kịp ghi dấu ấn. Tàn khốc nhất là bởi chỉ ít ngày trước, hy vọng còn bừng lên trong mắt Alaba, khi anh miệt mài trở lại tập luyện, mong được ra sân – dù chỉ vài phút cuối – để khẳng định với cả thế giới rằng mình vẫn còn ở đây, vẫn còn giá trị, vẫn chưa buông xuôi.
Nhưng một lần nữa, cơ thể anh phản bội chính anh. Chỉ tính riêng mùa này, Alaba đã ba lần ngã quỵ vì chấn thương: từ rách cơ khép, tổn thương sụn chêm, đến rách cơ dép mới nhất. Tổng cộng, anh mới chơi 14 trận, bỏ lỡ ít nhất 13 trận khác, chưa kể quãng thời gian dài vắng mặt trước đó vì đứt dây chằng chéo. Những con số lạnh lùng ấy nói lên sự thật phũ phàng: trong hai năm qua, Alaba không còn là nhân tố trụ cột mà dần trở thành “người ngoài cuộc” trong chính câu chuyện của Real Madrid.
Sự nghiệp của Alaba từng được tô vẽ bằng những nét chói lọi. Anh từng là thần đồng của Bayern Munich, bùng nổ ở đủ mọi vị trí: hậu vệ cánh, trung vệ, thậm chí tiền vệ phòng ngự. Ở bất kỳ nơi nào, anh đều để lại dấu ấn của một cầu thủ đẳng cấp thế giới. Khi sang Real Madrid, Alaba được xem là mảnh ghép hoàn hảo thay thế Sergio Ramos, từng cùng đội nâng cao chức vô địch Champions League, từng đeo băng đội trưởng tuyển Áo với khí chất thủ lĩnh. Thế nhưng, ánh hào quang ấy giờ đây phủ đầy bóng mây chấn thương.
Vấn đề lớn nhất với Real Madrid lúc này không chỉ nằm ở thể trạng của Alaba mà còn là gánh nặng kinh tế. Một cầu thủ hưởng gần 13 triệu euro ròng mỗi mùa, mà không thể thi đấu, hiển nhiên trở thành một bài toán nan giải. Ban lãnh đạo Real đã bắt đầu mở cửa cho những lời đề nghị chuyển nhượng và không còn giấu giếm ý định ấy. Song Alaba vẫn giữ nguyên quyết tâm ở lại. Anh thẳng thắn nói với lãnh đạo rằng mình chưa muốn rời Bernabeu, vẫn muốn tiếp tục chiến đấu, dẫu biết bản thân giờ đây chỉ còn là trung vệ thứ năm trong sơ đồ nhân sự cho mùa World Cup tới. Real tôn trọng lựa chọn ấy nhưng cũng ngầm gửi đi một thông điệp rõ ràng: sẽ không có bản gia hạn hợp đồng nào nữa.
Khoảnh khắc đau đớn nhất có lẽ không chỉ vì một chấn thương mới mà còn vì Alaba đã rất gần ngày trở lại. Anh đã tập luyện trở lại, đã bắt nhịp cùng đồng đội, chỉ chờ được trao cơ hội vài phút trên sân để chứng tỏ mình vẫn chưa kết thúc. Nhưng bóng đá luôn khắc nghiệt. Nó không nhân nhượng cho những đôi chân đã không còn đủ mạnh mẽ.
Hình ảnh Alaba vẫn nán lại Mỹ cùng toàn đội – dù đã biết mình chắc chắn không thể ra sân – vừa là minh chứng cho tinh thần chuyên nghiệp, vừa như một lời tạm biệt thầm lặng. Bởi kể từ giờ phút này, Club World Cup không còn là của anh nữa. Mùa giải cũng không còn của anh. Và có lẽ, thời gian khoác áo Real Madrid cũng bắt đầu đếm ngược.
Xabi Alonso giờ phải xoay sở với những cái tên còn lại như Rüdiger, Huijsen, Asencio, hay có thể là Militao – người chỉ mới đủ sức ngồi dự bị. Các cầu thủ trẻ như Jacobo hay Diego Aguado sẽ phải sẵn sàng lấp khoảng trống, trong khi Tchouameni tiếp tục sắm vai “miếng vá vạn năng.” Nhưng tất cả đều hiểu rõ: không ai trong số họ là Alaba.
Cay đắng nhất, có lẽ không phải là những vết thương. Mà là việc Alaba đã ở rất gần một cơ hội nhỏ nhoi để nói với thế giới rằng anh chưa hết. Nhưng bóng đá không chờ đợi ai. Và với Alaba, Club World Cup năm nay không chỉ khép lại như một giải đấu lỡ dở, mà còn như hồi chuông báo hiệu một chương vàng son đang đi đến những trang cuối cùng. Bởi trong bóng đá, không phải ai cũng có quyền được chọn cách mình rời đi. Và với Alaba, giấc mơ Club World Cup có lẽ đã khép lại cùng cả một thời kỳ huy hoàng.