Zen Zen
13/06/2021 13:36:36

Khủng hoảng tuổi 30 – Trích ‘Đi thật xa trên một chiếc camper’ của Khải Đơn

Khải Đơn là một nữ nhà văn trẻ có lối văn sâu sắc nhưng được thể hiện phóng khoáng. Mới đây, trên trang cá nhân của mình, cô chia sẻ một vấn đề hết sức thường thấy trong cuộc sống ngày nay: Khủng hoảng tuổi 30..

Mình xin mạn phép chia sẻ lên Men TV góc nhìn của Khải Đơn về tuổi 30, tuổi của những con người vừa mới bước tới ngưỡng của sự trưởng thành, của độ chín chắn. Họ là những “người trẻ mà không còn trẻ nữa”.

Bài chia sẻ dưới đây là một phần được trích trong cuốn sách mới nhất của Khải Đơn: “Đi thật xa trên một chiếc camper”.

———-

Chúng tôi đã hỏi câu này, khi bước vào tuổi 29. Vậy đấy, thật kinh dị, bạn 29 tuổi, cuộc đời bạn sang trang. Và bạn chả biết trang đấy viết gì.

Một bà bạn rất già của tôi kể: Hồi năm bà 27 tuổi, cảm giác tệ hơn vậy. Bà phát hiện ra mình có mẹ dạy mình năm lên 10 tuổi, có thầy cô giáo nào đó dẫn giải cuộc sống cho mình ở tuổi 20. Còn 30 tuổi, nếu mù lòa trong đời, người ta lao xuống dốc không phanh.

Đúng vậy. Hồi ấy tôi xuống dốc không phanh. Nhưng tại sao cuộc xuống dốc không phanh này lại xảy ra ở độ tuổi đó?

khủng hoảng tuổi 30

Thứ nhất, sức khỏe của bạn giảm sút. Tốc độ giảm sút nhanh hơn rất nhiều so với thời 20 tuổi. Nếu bạn để ý, bạn nữ sẽ thấy mình béo ra nhanh hơn nếu ăn uống không cẩn trọng, hoặc kiệt quệ sức khỏe dễ dàng nếu làm việc thâu đêm suốt sáng. Thời 20 tuổi làm gì có chuyện đó! Tôi có thể thức bốn đêm một tuần liên tiếp để làm xong dự án. Sức trẻ không gì cản được đó làm bạn nhầm lẫn tuổi 30 cũng thế.

Thực ra không hề như vậy. Từ 30 tuổi trở đi, nếu bạn không làm gì đó để duy trì sức bền, bạn sẽ thất vọng về bản thân. Sự sáng tạo giảm xuống. Sự liều lĩnh cũng bớt dần. Bên cạnh đó, sức khỏe trâu bò để cáng đáng những việc không ai dám làm cũng không còn. Đó là lúc tuột dốc không phanh. Đó là khi nỗi thất vọng về bản thân sẽ nhấn chìm phần còn lại, và bạn hiện nguyên hình thất bại.

Năm 30 tuổi, bạn sẽ nghe cả thế giới nói về sức khỏe (hay đúng hơn là cái thế giới bằng hoặc hơn tuổi bạn). Người ta nói về tám trăm loại dinh dưỡng thần kỳ. Đồn đại về sáu trăm phương thuốc trị bách bệnh. Các nhóm hội đua nhau chia sẻ kinh nghiệm chữa ung thư bằng rau mồng tơi và dè bỉu những đứa nào tin vào bác sĩ. Người ta bán các khóa học dạy bạn sinh con ở nhà và cho con uống nước gạo để trưởng thành khôn ngoan hơn bọn uống sữa.

Vậy thời xưa bố mẹ nuôi tụi mình có vậy không? – Tất nhiên là có. Bố mẹ cũng từng thử đủ chiêu trò thiên hạ đồn lên mình khi họ sinh ra mình. (Hên sao), họ thành công và tụi mình lớn khỏe mạnh. Nhưng điều đó không có nghĩa là mọi lời khuyên kỳ quái dị dạng về dinh dưỡng, sức khỏe, chữa bệnh đều nên đem ra áp dụng và bản thân – và yên tâm là ta sống thọ trăm tuổi không cần uống thuốc nha.

Ở tuổi 30, những biến thể của niềm tin cũng méo mó rất kỳ quặc. Có người tôi biết đang bình thường tự dưng bỏ ăn mọi thứ, ăn chỉ mỗi gạo lức muối mè suốt tám tháng. Sau đó bạn bị sụt cân trầm trọng, chán ăn.

Đơn giản thôi, cơ thể thiếu dinh dưỡng, nó cần nhiều hơn chỉ có tinh bột và vài loại chất trong muối mè. Nó giống cái cây, bạn không thể cứ tè vô cái cây và nghĩ là đủ dưỡng chất rồi.

Suy nghĩ về dinh dưỡng không có đường tắt hay nghe đồn là được. Nó đòi hỏi người ăn phải đọc, phải tính, phải cập nhật bằng nghiên cứu khoa học trên tạp chí uy tín (và ngay cả các kiến thức này cũng thay đổi vài năm/lần) chứ không phải nhất nhất nguyên vẹn từ thời tiền sử đến hiện đại.

Hiểu cơ thể mình, hiểu thứ mình ăn vào, có kiến thức với điều mình tin tưởng (không phải nghe người bán thực phẩm chức năng ca ngợi món đó lên tận trời xong mua về ăn và tin nó bổ chín kiếp) mới giúp bạn đi được đường dài khỏe mạnh.

Năm 30 tuổi, bạn sẽ thấy thế giới nói về cái chết. Với tôi, đó là thời điểm khó khăn, vì tôi bắt đầu trải qua cảm giác tiễn chân những người thương quý ra đi. Thời 20 tuổi, điều này thật xa lạ.

Một số người bắt đầu trở nên đề phòng mỗi khi nhắc đến nguy cơ nào đó liên quan đến cái chết.

Sự đề phòng này sẽ tăng dần đến mức cảnh giác cực đoan. Bạn tin rằng mọi thứ đều có thể làm mình chết. Bạn tin mọi nguy cơ đều có thật. Bạn sợ chết. Bạn sợ người yêu quý của mình chết. Và bạn vẽ ra vòng tròn an toàn, lẩn quẩn trong đó, tin rằng mình sẽ sống mãi trong đấy.

Vậy là cuộc sống ngừng thú vị. Kẻ phiêu lưu 10 năm trước đã thay bằng bậc phụ lão ghì chặt bản thân sau vòng tròn an toàn. Kẻ dũng cảm bảo vệ cho công việc mình yêu thích đã thay bằng người công chức nuốt mọi bực dọc vào trong để an toàn không bị phương hại.

Năm 30 tuổi, bạn nhận ra mình chẳng hào hứng trước điều mới mẻ nữa. Nếu đi du lịch nhiều, bạn bắt đầu đoán được nơi sắp đến ra sao. Nếu làm chuyên môn nhiều, bạn dần nhận ra mình thực hiện lại các việc cũ, chẳng thay đổi gì, chỉ khác là giờ mình giỏi hơn.

Trong cuộc sống, bạn bắt đầu nhận thấy những tính cách người mình gặp lặp lại. Người này khó tính. Kẻ kia ồn ào. Đứa này hay chơi khăm…

Bạn phân loại và né ra những kẻ làm phiền. Với tôi, tuổi 30 đến buộc tôi phải chuyển qua học thứ mới, vì nỗi sợ sẽ hao mòn và kiệt quệ trong thói quen công việc cũ, chuyên môn cũ, và suy nghĩ cũ.

Tôi tự chặn đánh giá về người khác lại trong tích tắc họ xuất hiện và tương tác. Tôi không được coi họ là khó tính, là độc đoán, là ác ý… tôi sẽ khám phá họ dần dần. Lối mòn thật đáng sợ.

Nhưng đáng sợ hơn là khi ta an tâm nộp mình cho suy nghĩ lối mòn và cũ kỹ đó. Nếu ta ngừng khao khát điều mới mẻ, sự cũ kỹ sẽ ăn ruỗng đời sống trước mặt.

Năm 30 tuổi, bạn áng chừng được hệ quả mình sắp gây ra nếu chọn hành động nào đó. Đây là điều tuyệt diệu. Không phải để ta tránh né, an toàn, mà để chuẩn bị tâm thế đón nhận những gì có khả năng xảy đến.

Hồi 17 tuổi, tôi nghe nói những người đủ bản lĩnh đón nhận bất trắc là người dũng cảm. Đừng sợ, khi 30 tuổi, bạn đã kịp hóa thành khổng lồ, bạn sẽ hiểu rõ về tương lai gần và dường như biết mình đủ sức chống chọi điều gì.

Nhưng ở tuổi 30 ấy, có điều kỳ diệu xảy ra. Lần đầu tiên bạn sẽ biết cách hài lòng với chiều cao 1m48 của mình, hài lòng với màu da ngăm đen, hài lòng với giọng nói không trong trẻo véo von của mình.

Bạn bắt đầu biết hài lòng về bản thân. Có lẽ đứa bé hay ăn vạ tuổi 20 muốn tranh giành cả thế giới đã biết nó là ai khi tuổi 30 đến. Có lẽ kẻ kiêu ngạo tưởng mình là trung tâm địa cầu đã biết nó là ai giữa thế giới. Bạn bắt đầu tin tưởng vào điều mình có thể thực hiện, bằng tri thức, kinh nghiệm và thư viện những điều nạp vào đầu cả chục năm trước.

Bạn biết bản thân là duy nhất – độc đáo – và thú vị.

Ở tuổi này thì nên đi chinh phục thế giới tiếp chớ làm gì 

- Quảng cáo -

   
0 bình luận     0 lượt thích


Mạng xã hội dành cho đàn ông Việt

Cơ quan chủ quản: VN TELECOM Địa chỉ: Tầng 6 Toà nhà Đa năng, Số 169 Nguyễn Ngọc Vũ, Quận Cầu Giấy, TP. Hà Nội. Nguời đại diện: Nguyễn Sĩ Nông

Giấy phép MXH: 715/GP-BTTTT Bộ Thông tin & Truyền thông cấp ngày 28/12/2015.

Email: lienhe@mtv.vn. Nội dung: 0901.868.399 (Mr. Thành Nguyễn) Quảng cáo: 0932.19.69.59 (Mr. Hiếu Thượng)

Vận hành bởi: LAVICOM Văn phòng TPHCM: 416/43/32 Dương Quảng Hàm, Phường 5, Quận Gò Vấp, TP. Hồ Chí Minh.

Điều khoản sử dụng & Thoả thuận người dùng Chính sách bảo mật Báo lỗi Giới thiệu Liên hệ

Bản quyền © 2015 - 2024. mtv.vn Giữ toàn quyền. Không được sao chép hoặc sử dụng hoặc phát hành lại bất kỳ nội dung nào thuộc mtv.vn khi chưa được phép.