Buckminster Fuller, một kiến trúc sư và nhà phát minh người Mỹ, đã đề xuất ý tưởng về Cloud Nine vào những năm 1960. Cloud Nine, về cơ bản, là các khối cầu bay khổng lồ được thiết kế để con người có thể sinh sống trên đó. Ý tưởng của Fuller dựa trên cấu trúc của quả cầu trắc địa, gồm nhiều mảnh tam giác được kết hợp để tạo thành một vỏ mỏng có hình dạng giống như quả cầu lớn. Một trong những ưu điểm của việc xây dựng theo kiểu này là áp lực được phân bổ đều trên toàn bộ cấu trúc.
Cấu trúc tam giác là cách sắp xếp các yếu tố cấu trúc duy nhất mà không cần các liên kết bổ sung tại các điểm giao cắt để ngăn chặn sự cong vênh hình học. Điều này có nghĩa là khi áp lực được đặt lên một cạnh của tam giác, áp lực đó sẽ được phân bổ đều sang hai cạnh còn lại và tiếp tục truyền qua các tam giác liền kề. Phương pháp này giúp phân bổ áp lực hiệu quả trên toàn bộ cấu trúc.
Một điều thú vị là các khối cầu và mái vòm trắc địa trở nên vững chắc hơn theo tỷ lệ khi lớn hơn. Khối lượng của cấu trúc cũng tăng nhanh chóng theo bán kính của nó.
Ngoài ra, Fuller cũng nhấn mạnh về lực nổi - một lực hướng lên trong chất lưu. Ông cho rằng nếu không khí bên trong một quả cầu trắc địa lớn được làm nóng, thậm chí chỉ cao hơn 1 độ C so với nhiệt độ môi trường xung quanh, thì quả cầu có thể bay lên. Theo ông, một khí cầu như vậy có thể nâng khối lượng đáng kể, cho phép con người sống trong các thành phố hình quả cầu lơ lửng trên không.
Tuy nhiên, tính khả thi của phương pháp này vẫn chưa được chứng minh. Một số chuyên gia tính toán đã chỉ ra rằng việc tạo ra các khu vực sinh sống trên các lớp của quả cầu sẽ làm cho toàn bộ hệ thống trở nên quá nặng. Điều này khiến cho việc xây dựng thành phố quả cầu bay trở nên không thực tế, cùng với nguy cơ khi quả cầu rơi xuống đất.
Fuller không kỳ vọng Cloud Nine sẽ được triển khai trong thực tế. Thay vào đó, ông coi ý tưởng này như một cách kích thích sự suy nghĩ về cách ứng phó với vấn đề dân số ngày càng tăng.