Khép lại mùa giải 2024/25 với hiệu số bàn thắng bại âm 10, Manchester United để lại nỗi thất vọng sâu sắc. Chỉ cần nhìn con số ấy cũng đủ hiểu hàng công của đội bóng đang có vấn đề lớn. Thế nhưng thay vì dồn toàn lực tìm kiếm một “số 9” mới, Old Trafford lúc này đang chôn chân trong mớ hỗn độn: cầu thủ thì thừa, ngân sách thì thiếu, còn các mục tiêu chuyển nhượng ngày càng xa tầm với.
Trên giấy tờ, đội hình MU có tới 33 cầu thủ - một con số dư dả cho mùa giải không phải tham dự cúp châu Âu. Nhưng thực tế, khi loại bỏ những gương mặt ngoài kế hoạch như Rashford, Sancho, Antony hay Malacia, cùng nhóm cầu thủ trẻ chưa đủ tầm, lực lượng thật sự khả dụng chỉ còn vỏn vẹn 24 người.
Tồi tệ hơn, bốn cái tên không còn tương lai kể trên đang ngốn tới 825.000 bảng mỗi tuần tiền lương. Trong đó, Rashford không chỉ vướng vấn đề phong độ mà còn “nặng” về lương bổng, khiến khả năng bán đứt gần như bất khả thi. Sancho gần như mất hết giá trị chuyển nhượng, còn Antony có thể đem về tối đa chỉ khoảng 30 triệu bảng, chưa bằng một nửa số tiền MU bỏ ra để chiêu mộ anh.
Về lý thuyết, MU đang sở hữu Hojlund cùng tân binh Zirkzee - hai trung phong có tổng giá trị lên tới 100 triệu bảng. Thế nhưng, cả hai vẫn chưa đủ tầm để gánh vác hàng công của một đội bóng lớn. Zirkzee thiên nhiều về lối chơi kỹ thuật, phối hợp hơn là làm “mũi đinh ba” săn bàn, còn Hojlund dù ghi 10 bàn mùa trước vẫn bị đánh giá non nớt và thiếu bản năng sát thủ. Thậm chí, có thông tin MU từng tính bán Hojlund ngay hè này khi Inter Milan bất ngờ đặt vấn đề.
Tất cả phản ánh một nghịch lý: MU có tiền đạo, nhưng lại không có một tiền đạo “đầu tàu”. Và cũng chính điều này đẩy CLB vào cảnh buộc phải mua thêm, nhưng lại chẳng dễ mua.
Sir Jim Ratcliffe cùng GĐKT Jason Wilcox đang nỗ lực tái thiết hệ thống chuyển nhượng. Wilcox muốn theo đuổi những thương vụ trẻ, giá mềm, như Liam Delap. Nhưng ngay cả Delap cũng từ chối MU để chọn Chelsea. Trong bối cảnh luật Công bằng Tài chính (PSR) siết chặt, ngân sách của MU bị hạn chế nghiêm trọng. Một tiền đạo chất lượng lúc này tối thiểu cũng phải 60-70 triệu bảng - mức giá MU không sẵn sàng chi trả nếu chưa thanh lý được bớt đội hình dư thừa.
Những mục tiêu như Viktor Gyökeres hay Hugo Ekitike lần lượt rời tầm ngắm. Benjamin Šeško, từng từ chối MU hồi 2022, giờ cũng bị Leipzig hét giá tối thiểu 55-60 triệu bảng, trong khi đội bóng Đức không chịu bán trừ phi được giá rất cao.
Điểm chung suốt 4 mùa gần nhất là MU luôn để các bản hợp đồng lớn đến rất muộn: từ Maguire, Casemiro, đến Hojlund hay gần nhất là Ugarte. Hệ quả là đội bóng không kịp tích hợp nhân sự mới vào lối chơi, dẫn tới hiệu quả hạn chế. Mùa hè này, kịch bản ấy hoàn toàn có thể tái diễn với vị trí tiền đạo. Nhưng khác với những lần trước, giờ đây MU không còn nhiều thời gian để chần chừ.
52 bàn thắng sau 38 vòng đấu, xếp sau cả Crystal Palace, là lời cảnh báo rõ ràng. Nếu không nhanh chóng chiêu mộ một “số 9” thực thụ, mọi nỗ lực tái thiết chiến thuật hay cải tổ phòng thay đồ sẽ trở thành vô nghĩa.
Man United lúc này không cần thêm một thương vụ hoành tráng để trưng bày, mà cần một tiền đạo đủ đẳng cấp và phù hợp với thực tế tài chính. Muốn vậy, họ buộc phải dứt khoát hơn: thanh lý cầu thủ không còn hữu ích, hạ quỹ lương, và tránh lặp lại những canh bạc bạc tỷ đầy rủi ro.
Old Trafford đang khát khao một “sát thủ” - không chỉ để ghi bàn, mà để mang lại niềm tin rằng họ vẫn còn là Man United của những ngày huy hoàng. Và nếu không hành động kịp thời, mùa hè 2025 có thể sẽ trôi qua trong nỗi ngỡ ngàng… thêm một lần nữa.