Đó là đêm 22/4, buổi tổng hợp luyện thứ hai cho lễ kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam. Trong dòng người đồng phục đang lên xe trở về doanh trại, một chiến sĩ trẻ thuộc khối Quân chủng Hải quân đột ngột rẽ hướng, bước nhanh về phía một cô gái đứng đợi. Anh ôm cô thật chặt và trao bó hoa nhỏ như một lời hẹn lặng lẽ.
Đoạn video chỉ kéo dài vài chục giây, nhưng đã chạm vào trái tim hàng triệu người. Gần 4 triệu lượt xem, hàng chục ngàn lời bình luận. Người ta gọi đó là “cái ôm của tình yêu quân nhân”, là “bản tình ca nhẹ tênh giữa kỷ luật thép”.
Chàng trai ấy là Nguyễn Hữu Viết, sinh năm 2001, quê ở Thái Bình – một quân y trẻ đang học tập và công tác trong lực lượng Quân đội Nhân dân Việt Nam. Chia sẻ với báo chí, Hữu Viết khiêm tốn kể lại: "Lúc đó tôi chỉ muốn trao một bó hoa cho người ấy trước khi quay về đơn vị. Món quà tuy nhỏ, nhưng là tất cả tấm lòng."
Anh và bạn gái quen nhau qua mạng xã hội, rồi yêu nhau một cách giản dị. Đoạn video lan truyền không chỉ khiến họ được biết đến, mà còn mang lại vô vàn lời chúc phúc từ cộng đồng mạng – như một món quà tinh thần đẹp đẽ mà không ai trong số họ ngờ tới.
Để có mặt trong hàng ngũ diễu binh, Hữu Viết cùng đồng đội đã trải qua gần 5 tháng luyện tập miệt mài dưới nắng. Mỗi bước đi, mỗi ánh nhìn đều phải chính xác đến từng chi tiết. "Khó nhất là các động tác kỹ thuật cá nhân – phải nhịp nhàng, đồng đều như một", anh chia sẻ.
Nhưng với anh, những vất vả ấy là vinh dự. Kỷ niệm đáng nhớ nhất là lần luyện tập trên đường Lê Duẩn – nơi người dân đứng hai bên vẫy tay, vỗ tay động viên. “Lúc ấy, mọi mệt nhọc đều như tan biến,” anh bộc bạch.
Hữu Viết đang theo học ngành Quân y tại trường Cao đẳng Hậu cần 1 – nơi anh bắt đầu hiện thực hóa ước mơ từ thuở nhỏ: được khoác lên mình bộ quân phục và phục vụ Tổ quốc.
Đối với anh, lễ diễu binh sắp tới không chỉ là nhiệm vụ thiêng liêng, mà còn là dịp để gửi gắm tình cảm đến hàng triệu người đang dõi theo. "Cảm ơn tất cả mọi người vì sự yêu thương, cổ vũ. Chính tình cảm ấy là động lực lớn nhất để chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ", anh nói.
Trong biển người, có một ánh mắt tìm thấy người thương. Trong hàng quân, có một cái ôm dừng lại giữa dòng kỷ luật. Tình yêu, đôi khi chỉ cần thế – một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng lan tỏa mãi trong lòng người.