Thế giới hiện đại thật lạ. Chỉ cần vuốt vài cái trên màn hình, bạn có thể “gặp gỡ” hàng chục người trong một buổi tối – điều mà thế hệ trước có lẽ phải mất cả tháng, thậm chí cả năm. Nhưng điều kỳ lạ hơn nữa là, trong khi chúng ta có nhiều cơ hội để yêu hơn bao giờ hết, thì cảm xúc lại dường như… nhạt đi.
Một nghiên cứu mới đây từ eHarmony phối hợp cùng Imperial College London cho thấy việc sử dụng ứng dụng hẹn hò không chỉ ảnh hưởng đến tâm lý người dùng mà còn có thể làm giảm ham muốn tình dục – một nghịch lý đầy trớ trêu trong không gian được tạo ra để kích thích sự hấp dẫn và kết nối. Mỗi lần nhận được một lượt “match”, não bộ lập tức giải phóng dopamine – loại hormone khiến ta thấy hào hứng, phấn khích. Cảm giác đó lặp đi lặp lại, biến thành một chuỗi phản ứng mang tính gây nghiện. Người ta dễ sa vào trạng thái chờ đợi, kỳ vọng, rồi hụt hẫng. Khi cảm xúc cứ bị dồn nén và xáo trộn liên tục như vậy, tình trạng căng thẳng kéo dài là điều không thể tránh khỏi.
Đáng lo hơn, những thay đổi nội tiết cũng âm thầm diễn ra theo chiều hướng tiêu cực. Testosterone – hormone sinh dục chính ở cả nam và nữ – có thể tăng vọt khi được ghép đôi, nhưng lại tụt giảm mạnh khi bị từ chối, bị bỏ rơi hoặc đơn giản là chờ quá lâu mà không có phản hồi. Sự dao động này không chỉ ảnh hưởng đến ham muốn, mà còn khiến người dùng rơi vào trạng thái mệt mỏi, dễ cáu kỉnh và mất cân bằng.
Thực tế cho thấy, càng có nhiều lựa chọn, người ta lại càng khó đưa ra quyết định. Trên các nền tảng hẹn hò, cảm giác “người tốt hơn đang ở lần vuốt tiếp theo” khiến người dùng trở nên khắt khe, dễ nản và khó gắn bó. Thay vì giúp tình yêu đến gần hơn, ứng dụng lại khiến hành trình ấy trở nên dài và lắt léo hơn bao giờ hết.
Không thể phủ nhận, ứng dụng hẹn hò đã thay đổi cách con người gặp gỡ và kết nối. Nhưng nếu quá phụ thuộc vào nó, người ta có thể lạc lối trong trò chơi cảm xúc mà quên mất rằng tình yêu thật sự không đến từ những cái vuốt, mà từ sự hiện diện chân thành giữa hai người – điều mà không một thuật toán nào có thể thay thế.