HomeSportsMohamed Salah và khoảnh khắc khiến Ai Cập thở...

Mohamed Salah và khoảnh khắc khiến Ai Cập thở phào

Có những trận đấu không được nhớ vì thế trận đẹp hay tỷ số đậm, mà vì cảm giác nghẹt thở kéo dài đến tận những giây cuối cùng. Trận ra quân của Ai Cập tại AFCON trước Zimbabwe là một buổi tối như thế. Và trong khoảnh khắc mà niềm kiêu hãnh của “Những Pharaoh” đứng trước nguy cơ sứt mẻ, Mohamed Salah lại xuất hiện, như anh đã làm quá nhiều lần trong sự nghiệp.

- Advertisement -

Mohamed Salah và khoảnh khắc khiến Ai Cập thở phào

AFCON luôn là giải đấu rất khác. Ở đó, lịch sử, danh tiếng và số lần vô địch không bảo đảm cho bạn điều gì cả. Ai Cập hiểu điều đó hơn ai hết, nhưng có lẽ họ vẫn không ngờ rằng trận mở màn của mình lại trắc trở đến vậy.

Những phút đầu trôi qua theo đúng kịch bản quen thuộc. Ai Cập kiểm soát bóng, dâng cao đội hình, và Mohamed Salah là trung tâm của mọi ánh nhìn. Mỗi khi bóng tìm đến chân anh bên cánh phải, hàng thủ Zimbabwe lập tức co cụm, như thể chỉ cần lơ là một nhịp là đủ để trả giá. Salah tạt bóng, Salah kéo giãn hàng phòng ngự, Salah thúc nhịp trận đấu. Nhưng bàn thắng thì vẫn chưa đến.

Cơ hội đã xuất hiện. Trézéguet bật cao đánh đầu, bóng dội xà ngang trong tiếng thở dài của các cổ động viên Ai Cập. Rồi đến lượt Emam Ashour, trống trải trong vòng cấm, nhưng cú volley lại đi chệch mục tiêu. Đó là những khoảnh khắc khiến người ta bắt đầu có cảm giác bất an, bởi trong bóng đá, bỏ lỡ quá nhiều cơ hội hiếm khi là điều vô hại.

Và rồi điều không ai mong muốn đã xảy ra. Zimbabwe, trong một pha lên bóng hiếm hoi, bất ngờ tung ra cú đòn chí mạng. Prince Dube khống chế gọn gàng, xử lý lạnh lùng và dứt điểm gọn gàng. Bóng nằm gọn trong lưới Ai Cập. Một bàn thắng không đến từ áp lực, không đến từ kiểm soát thế trận, mà đến từ sự chính xác tuyệt đối.

Mohamed Salah và khoảnh khắc khiến Ai Cập thở phào

Khoảnh khắc đó khiến cả trận đấu đổi màu. Ai Cập không chỉ bị dẫn bàn, họ còn bị thử thách về tâm lý. Những pha tấn công sau đó trở nên vội vã hơn. Marmoush sút xa, Salah dứt điểm, nhưng tất cả đều thiếu đi sự sắc bén cần thiết. Hiệp một khép lại trong cảm giác nặng nề, dù Ai Cập là đội chơi hay hơn.

Sang hiệp hai, cảm giác sốt ruột hiện rõ trong từng đường bóng của Ai Cập. Họ dồn ép, họ kiểm soát, họ buộc Zimbabwe phải lùi sâu đến mức gần như chỉ còn phòng ngự. Và rồi, bàn gỡ hòa đến theo cách đơn giản nhất. Một đường bóng dài, Marmoush bứt tốc, xâm nhập vòng cấm và tung cú sút không thể cản phá. Lúc ấy, người ta nghĩ mọi thứ sẽ trở lại đúng quỹ đạo.

Nhưng AFCON chưa bao giờ dễ đoán.

Zimbabwe không sụp đổ. Họ vẫn đứng vững, vẫn lăn xả, vẫn chấp nhận chịu đựng để giữ lại từng phút, từng giây. Ai Cập bắt đầu mất kiên nhẫn. Zizo bỏ lỡ cơ hội bằng một cú đánh đầu vọt xà. Salah, người thường rất lạnh lùng trong những khoảnh khắc quyết định, cũng không thể tận dụng vài tình huống thuận lợi. Thời gian trôi đi, và nỗi lo về một trận hòa thất vọng ngày càng rõ ràng.

Rồi phút bù giờ đến. Khi cảm giác bất lực đã bắt đầu len lỏi, Mohamed Salah lại làm điều quen thuộc nhất với anh: xuất hiện đúng lúc. Không hoa mỹ, không cầu kỳ, chỉ là một cú dứt điểm ở cự ly gần, nhưng đủ để giải phóng tất cả áp lực đè nặng lên đội tuyển Ai Cập.

Bàn thắng ấy không chỉ mang về ba điểm. Nó là sự khẳng định rằng trong những giải đấu khắc nghiệt như AFCON, bạn luôn cần một cầu thủ biết cách lên tiếng khi mọi thứ trở nên bế tắc. Salah không chơi một trận hoàn hảo, Ai Cập cũng vậy, nhưng họ có được điều quan trọng nhất: chiến thắng.

Có thể, khi nhìn lại hành trình AFCON năm nay, người ta sẽ không nhớ quá nhiều đến cách Ai Cập đã chơi trong trận mở màn. Nhưng khoảnh khắc Salah ghi bàn ở phút bù giờ, khoảnh khắc cả đội thở phào nhẹ nhõm, chắc chắn sẽ còn được nhắc đến – như một lời nhắc rằng con đường chinh phục châu Phi chưa bao giờ bằng phẳng, ngay cả với đội bóng giàu truyền thống nhất.

Cùng chuyên mục