
Khi đến phố Thành Yên, phường Quảng Phú (TP. Thanh Hóa), không khó để bắt gặp dãy chuồng gà khép kín, mái tôn sáng bạc, quạt gió và hệ thống nước chạy đều tăm tắp. Đó là trang trại của anh Nguyễn Xuân Minh – người đang được bà con địa phương nhắc đến như một điển hình “nông dân thời 4.0”.
Ít ai biết rằng, trước khi bén duyên với nghề nuôi gà, anh Minh từng khởi nghiệp bằng đàn bò sinh sản trên diện tích đất thuê 4.500 m². Nhưng khi chi phí thức ăn cho bò tăng cao, đầu ra bấp bênh, anh quyết định “rẽ hướng”. Sau chuyến đi tham quan các trại nuôi gà công nghiệp ở Nam Định và Hà Nội, anh nhận ra đây là con đường có thể nhân rộng, ít rủi ro hơn và phù hợp với khả năng đầu tư.
Năm 2004, anh Minh khởi đầu với 500 con gà siêu trứng, vốn liếng vỏn vẹn 300 triệu đồng. Không kinh nghiệm, không kỹ thuật, mọi thứ đều phải học từ đầu – từ cách trộn cám, pha thuốc đến theo dõi chu kỳ đẻ. Cứ thế, anh vừa làm vừa rút kinh nghiệm, đến năm 2009 đàn gà đã tăng lên 8.000 con, đủ để tự chủ nguồn thu và bắt đầu nghĩ đến chuyện đầu tư quy mô lớn.
Từ năm 2020 trở lại đây, trang trại của anh Minh đã có từ 25.000 – 30.000 con gà đẻ, toàn bộ là giống gà công nghiệp của CP Việt Nam. Chuồng trại được thiết kế khép kín, điều khiển tự động mọi hoạt động – từ cho ăn, uống nước, đến thu trứng và dọn vệ sinh. Anh còn lắp hệ thống quạt gió, làm mát theo giờ, đảm bảo nhiệt độ chuồng luôn ổn định quanh năm, kể cả giữa mùa nóng miền Trung.
Anh Minh kể, trước đây khi chưa đầu tư công nghệ, trang trại phải thuê tới tám lao động làm việc thủ công. “Mùa nắng nóng, gà thường giảm đẻ, có khi sản lượng xuống cả nghìn quả mỗi ngày,” anh nhớ lại. Nhưng từ khi lắp đặt hệ thống tự động, mọi thứ thay đổi. Gà ăn đều hơn, môi trường ổn định, sản lượng trứng tăng rõ rệt, chỉ cần một người vận hành cũng đủ kiểm soát cả trang trại rộng hàng nghìn mét vuông.

Năm 2022, anh mạnh dạn đầu tư thêm hơn 5 tỷ đồng để hiện đại hóa toàn bộ quy trình. Tất cả máy móc được điều khiển bằng hệ thống trung tâm – có thể cài đặt ánh sáng, độ ẩm, nhiệt độ tự động tùy theo mùa. Hệ thống máng ăn, máng nước và thu gom trứng đều vận hành trơn tru, gần như không thất thoát. Chuồng nuôi còn được phun khử trùng định kỳ, vừa phòng dịch, vừa giữ môi trường trong lành.
Không chỉ chú trọng sản lượng, anh Minh còn đầu tư xử lý chất thải bằng công nghệ vi sinh, biến phân gà thành phân bón hữu cơ cung cấp cho các trại nuôi cá trong tỉnh. Nước thải được thu gom đúng kỹ thuật, không gây mùi, không ảnh hưởng xung quanh. “Làm nông bây giờ không thể để ô nhiễm như xưa, phải sạch thì mới bền,” anh nói.
Mỗi ngày, trang trại của anh thu hoạch khoảng 25.000 – 27.000 quả trứng. Sau khi trừ chi phí, lợi nhuận trung bình đạt 400–500 triệu đồng mỗi năm. Khi kết thúc chu kỳ khai thác, đàn gà được bán làm thịt, tiếp tục mang lại khoản thu đáng kể.
Chủ tịch Hội Nông dân phường Quảng Phú, ông Đỗ Thanh Tâm, đánh giá đây là một mô hình tiêu biểu của phong trào nông nghiệp công nghệ cao: “Anh Minh đã chứng minh rằng nông dân hoàn toàn có thể làm chủ công nghệ, miễn là dám nghĩ, dám đầu tư. Mô hình này không chỉ giúp nâng thu nhập cho gia đình anh mà còn tạo động lực cho nhiều hộ khác học tập theo.”
Giờ đây, mỗi buổi sáng, khi những băng chuyền trứng vận hành êm ru, anh Minh lại đứng nhìn dãy chuồng gà sáng đèn tự động với niềm tự hào. Từ một người nông dân tay trắng, anh đã tự mình dựng nên một “nhà máy trứng” giữa lòng Thanh Hóa – minh chứng rằng, công nghệ không chỉ dành cho thành phố, mà còn là con đường mới cho người nông dân Việt Nam làm giàu bền vững.