
Ruben Amorim hiểu rất rõ ông đang ngồi ở đâu. Manchester United là nơi mọi vấn đề đều bị phóng đại, và mỗi kỳ chuyển nhượng tháng 1 thường trở thành chiếc phao cứu sinh trong mắt nhiều người. Nhưng Amorim chọn cách bơi ngược dòng. Ông thừa nhận đội hình MU vẫn có những khoảng trống, song khoảng trống ấy không đồng nghĩa với việc phải vung tiền cho những bản hợp đồng chưa được kiểm chứng.
Theo Amorim, điều nguy hiểm nhất không phải là thiếu người, mà là thiếu định hướng. Một cầu thủ được đưa về chỉ để “đỡ lúc này” rất dễ trở thành gánh nặng cho “lúc sau”. MU đã quá quen với kịch bản đó, và chính ông cũng không muốn lặp lại những bài học đắt giá mà CLB từng trả.
Thà chịu thiếu còn hơn mua sai
Quan điểm của Amorim khá rõ ràng: nếu ban huấn luyện chưa đủ chắc chắn, phương án an toàn nhất là… không mua. Ông không tin vào những thương vụ được quyết định trong vội vã, càng không tin vào việc một cầu thủ có thể lập tức giải cứu một tập thể đang bất ổn.

Với HLV người Bồ Đào Nha, mua sắm chỉ có ý nghĩa khi cầu thủ đó phù hợp với lối chơi, với nhịp phát triển và với kế hoạch dài hạn của đội bóng. Nếu không đạt được sự đồng thuận ấy, MU sẵn sàng bước qua kỳ chuyển nhượng mùa đông trong im lặng, thay vì tạo ra thêm vấn đề cho tương lai.
MU học cách kiên nhẫn
Amorim cũng thừa nhận cách tiếp cận này có thể khiến MU phải “chịu đựng” trong ngắn hạn. Nhưng theo ông, sự chịu đựng đó cần thiết để đội bóng thoát khỏi vòng xoáy mua sắm thiếu kiểm soát – thứ đã bào mòn niềm tin của người hâm mộ suốt nhiều năm.
Trong lúc chờ đợi lực lượng ổn định hơn, Amorim đặt niềm tin vào việc cải thiện nội tại, vào những cầu thủ đang có và vào sự nhất quán trong tư duy quản trị. Không ồn ào, không hứa hẹn lớn lao, ông chỉ đưa ra một cam kết đủ rõ ràng: MU sẽ không mua “lung tung” nữa, dù cái giá phải trả có thể là sự sốt ruột của cả Old Trafford.