HomeSportsSao thế Kubo?

Sao thế Kubo?

Có những mùa giải mà người ta không nhớ vì vinh quang, mà vì cảm giác mệt mỏi kéo dài trong im lặng. Với Takefusa Kubo, mùa thứ tư tại Real Sociedad dường như đang trôi qua theo cách như thế. Không ồn ào, không sụp đổ, chỉ là một quá trình hao mòn chậm rãi – nơi một tài năng từng thắp sáng Anoeta giờ phải vật lộn với chính cơ thể, niềm tin và cả tương lai của mình.

- Advertisement -

Sao thế Kubo?

Khi khán đài vẫn ở đó, nhưng phép màu thì không

Tôi vẫn nhớ những ngày đầu Kubo đến San Sebastián. Một cầu thủ nhỏ con, bóng dính chân như được buộc bằng sợi chỉ vô hình. Mỗi lần anh quay người, mỗi pha rê bóng, khán đài Anoeta như nghiêng đi một nhịp. Kubo khi ấy không chỉ là một cầu thủ hay, anh là cảm xúc.

Nhưng bóng đá vốn tàn nhẫn ở chỗ: cảm xúc không tồn tại mãi.

Hai bàn thắng, một kiến tạo sau 17 vòng đấu. Những con số khô khốc ấy không nói hết câu chuyện, nhưng đủ để gióng lên hồi chuông báo động. Real Sociedad chật vật ngay trên lằn ranh nguy hiểm, HLV Sergio Francisco phải ra đi, còn Kubo – từng là biểu tượng mới – lại lặng lẽ bước vào mỗi trận đấu với sự dè dặt khó giấu.

Đôi chân từng bay, giờ phải xin phép để chạy

Chấn thương mắt cá từ tháng 9 giống như một vết xước nhỏ nhưng cứa mãi không lành. Kubo tiêm thuốc để ra sân, cố gắng giúp đội bóng trong lúc khó khăn nhất. Nhưng cơ thể không phải cỗ máy. Khi bạn ép nó quá lâu, nó sẽ phản kháng theo cách âm thầm nhất.

Kubo vẫn chạy, vẫn di chuyển, vẫn cố tạo khác biệt. Nhưng tốc độ từng làm nên thương hiệu giờ chỉ còn là ký ức. Những pha rê bóng từng khiến hậu vệ đối phương hoảng loạn giờ kết thúc bằng sự do dự. Nhìn Kubo lúc này, tôi có cảm giác anh đang hỏi chính mình trước mỗi pha xử lý: liệu mình còn làm được không?

Mệt mỏi không chỉ đến từ chấn thương

Sao thế Kubo?

Có một khoảnh khắc trong buổi họp báo tháng 11 khiến tôi nhớ mãi. Kubo nói rằng anh sẵn sàng nhận mọi chỉ trích nếu cuối mùa không đóng góp đủ nhiều. Không cay cú, không phản kháng. Chỉ là một sự chấp nhận rất… buồn.

Sự thất vọng ấy không chỉ nhắm vào bản thân. Ngay từ giai đoạn tiền mùa giải, Kubo đã lo lắng về kế hoạch chuyển nhượng. Real Sociedad bước vào mùa bóng với nhiều khoảng trống, trong khi các đối thủ trực tiếp đều mạnh lên. Sau chuyến du đấu Nhật Bản, anh từng đặt câu hỏi về những gương mặt mới. Khi một cầu thủ bắt đầu đặt câu hỏi, đó thường là dấu hiệu cho thấy niềm tin đã rạn nứt.

Một ngôi sao không thể tự cứu mình trong tập thể khủng hoảng

HLV mới, hệ thống mới, nhưng sự ổn định thì vẫn chưa đến. Kubo hiểu rõ Real Sociedad đang ở tình thế nguy hiểm. Và trong một đội bóng mất phương hướng, những cầu thủ sống bằng nhịp điệu trận đấu như anh luôn là người chịu thiệt thòi nhất.

Sáng tạo cần nền tảng. Không có cấu trúc, cảm hứng cũng trở nên mong manh.

Hợp đồng dài hạn không giữ được giấc mơ

Gia hạn đến năm 2029, điều khoản giải phóng 60 triệu euro – trên giấy tờ, tương lai của Kubo có vẻ rất vững chắc. Nhưng bóng đá không vận hành bằng giấy tờ. Nó vận hành bằng tham vọng.

Sao thế Kubo?

Kubo muốn nhiều hơn một cuộc chiến trụ hạng. Anh muốn Champions League, muốn những đêm lớn, muốn được là một phần của điều gì đó vượt khỏi việc “cố gắng trụ lại”. Khi anh nói rằng ngồi xem bóng đá trên ghế sofa khiến mình “hơi ghen tị”, đó không phải lời nói vu vơ. Đó là tiếng lòng của một cầu thủ sợ bị bỏ lại phía sau.

Tottenham được nhắc đến. Với các CLB lớn, 60 triệu euro cho một cầu thủ 24 tuổi, giàu đột biến và đã chứng minh mình ở La Liga không phải con số điên rồ. Việc Real Madrid còn nắm 50% quyền lợi chỉ khiến câu chuyện thêm phức tạp, chứ không làm nó kém hấp dẫn.

Một mùa giải bào mòn, một ngã rẽ đang chờ

Kubo vẫn nói rằng anh cam kết với Real Sociedad. Nhưng bóng đá luôn chừa chỗ cho chữ “nhưng”. Phần còn lại của mùa giải này là cuộc đua thầm lặng với chính anh: vượt qua chấn thương, vượt qua sự hoài nghi, và vượt qua cảm giác lạc lõng trong một tập thể đang khủng hoảng.

Nếu Kubo tìm lại được đôi chân thanh thoát ngày nào, Real Sociedad có thể tự cứu mình. Còn nếu không, mùa hè tới rất có thể sẽ là đoạn kết cho một chương đẹp nhưng mệt mỏi – và là khởi đầu cho hành trình mới của một tài năng không muốn đứng yên quá lâu.

Cùng chuyên mục